Cổ Cổ chớp mắt với Lâm Thanh Huyền, Lâm Thanh Huyền không thể chịu đựng được, con gái không có sức phản kháng với trẻ con.
Lâm Thanh Huyền không nhịn được ngồi xổm xuống bóp lấy khuôn mặt nhỏ nhắn của Cổ Cổ: “Cô Ôn, thật đáng yêu! “Gọi em là Cổ Cổ, em thích mọi người gọi em là Cổ Cổ. Mau đi theo em, em biết chỗ nào có đồ ăn ngon.”
Cô nắm lấy tay Lâm Thanh Huyền đi về phía thang máy.
Khương Tuấn kinh ngạc nhìn cảnh này, không ngờ Cổ Cổ lại là một cô nhóc tinh ranh như vậy! “Hiện tại cậu còn cho rằng tôi đối xử tệ với cậu?” Cố Gia Huy nhưởng mày nói. “Cảm ơn anh! Anh Trung, nếu việc này thành công, tôi nhất định phải lì xì cho cô Cổ
Cố! Tôi đi trước dây, tạm biệt anh, tạm biệt cô Tâm!”
Khương Tuấn vội vã đuổi theo.
Hứa Minh Tâm có chút khó hiểu: “Khương Tuấn và cô nữ thư ký kia…”
“Chuyện tốt sắp đến.”
Cố Gia Huy cười nói, khoảnh khắc nhìn thấy Hứa Minh Tâm, thần kinh căng thẳng của anh lập tức thả lỏng, mệt mỏi toàn thân giống như đều biến mất.
Anh bây giờ chỉ muốn ôm cô thật chặt, ngửi mùi hương sảng khoái từ cơ thể cô, thứ này có tác dụng hơn bất kỳ mùi hương nào khác.
Anh ôm cô vào lòng, để cô ngồi trên đùi anh, cằm dựa vào vai cô. “Làm sao lại đến đây rồi?”
“Nhớ anh nên em đến đây. Anh ăn trưa chưa?”
“Chưa!”
Khoảng thời gian này quá bận, một khi bận, chuyện quên mất ăn bữa chính là bình thường.
Khi Hứa Minh Tâm nghe thấy câu này, cô không thể nhịn được trừng mắt nhìn anh. “Em đi mua đồ ăn cho anh ăn, súp gà ăn không no được, anh đợi em.” tải áp Hola để đọc tiếp nhé.
“Không cần phải phiền phức như vậy, em ở lại đây với anh là được, anh không đói lắm.”
“Như vậy cũng không được, em đói bụng rồi.”
Hứa Minh Tâm chỉ có thể nói như vậy, Cố Gia Huy mới gật đầu.
Cô xoay người rời đi, mà anh cảm thấy có chút mệt mỏi nên bóp bóp đầu.
Đúng lúc này, tiếng chuông điện thoại vang lên, là Ôn Thanh Vân gọi. Nhìn thấy hiển thị tên người gọi, sắc mặt anh có chút ngưng trọng, anh biết cô ấy đến tìm anh, là vì cái gì.
Khi có người trả lời điện thoại, giọng nói lo lắng của Ôn Thanh Vân từ đầu dây bên kia truyền đến. “Gia Huy, cậu thật sự quyết định hợp tác với Ôn thị à? Một khi như vậy thì chị sợ…chị sợ đối phương…”
“Trước đây, Cố thị là do Cổ Triệt quản lý, rất nhiều dự án bị rối loạn lên. Bây giờ tôi chỉ có thể lợi dụng tài nguyên của J.C ở nước ngoài để mở rộng thị trường, nếu tôi muốn mở rộng thị trường ở London thì tôi phải hợp tác với nhà họ Ôn.”
“Chị biết thị trường ở London rất quan trọng với tập đoàn Cổ thị, nhưng cậu cũng biết đó, Lucia không phải là người dễ dàng bỏ qua ý đồ của cô ta đầu, cô ta tìm cậu suốt mấy năm nay, cô ta nghĩ cậu đang ở nước Anh nên đã tìm khắp nơi. Nhưng cô ta chưa bao giờ nghi ngờ cậu lại ở Đà Nẵng, cho nên cậu mới có thể may mắn tránh né được cô ta.”
“Nhỡ đâu cô ta biết cậu còn sống thì cô ta sẽ không bỏ qua cho cậu đâu, tôi chỉ sợ sau này sẽ xảy ra nhiều chuyện rắc rối thôi!”
Ôn Thanh Vân lo lắng nói: “Nếu thực sự Lucia muốn trở lại, sau lưng cô ta có thể lực Kettering, kể cả cậu có thể chống đối được, nhưng tôi sợ Hứa Minh Tâm…Cô ta là một người điên, phải chiếm được những thứ mà mình muốn, nếu như không chiếm được thì cô ta sẽ phá hủy. Cậu ở chung với cô ta lâu như vậy, chắc cậu cũng biết tính cách của cô ta đúng không?”