Mục lục
Vợ nhỏ, cuối cùng em đã lớn! - Hứa Minh Tâm (Dị Bản)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bỏ đi bỏ đi.

“Hợp tác vui vẻ.”

Cậu ta nhàn nhạt nhả ra bốn từ, rồi quay ngời rời đi, nhưng vẫn chưa đi đến cửa đã bị Halley gọi lại.

Anh ta ngại ngùng, muốn nói lại thôi.

“Cái đó… đợi một chút, tôi… tôi còn lời…”

“Lời gì “Hay là…”

Anh ta cào đầu, lộ ra vẻ ngượng ngùng: “Hay là, tối nay cậu ở lại đây? Tôi đảm bảo sẽ không động tay động chân? Tôi chỉ muốn… chỉ muốn thử cảm giác ôm người mình yêu đi ngủ là thế nào thôi? Coi như bồi thường cho tôi một chút được không?”

“Halley”

Mặt Diên lạnh lùng, lông mày đều cau chặt lại.

Halley thấy cậu ta tức giận, vội vàng xua tay bỏ qua.

“Coi như tôi nói lung tung, đừng coi là thật, cậu trở về đi. Tối hôm nay, đã nhóm lửa tôi Anh ta có chút thất vọng đi vào phòng tắm, cảm thấy mình cần phải tắm nước lạnh một chút.

Nhưng khi đi ra, vậy mà lại phát hiện có một người đang năm trên giường?

Diên?

Cậu ta đang đọc tạp chí, cũng thay đồ ngủ, hình như đã tắm xong rồi.

Cậu ta mặc một bộ đồ ngủ màu xanh nước biển, cả người đều lười biếng mà tôn quý.

“Cậu… cậu…”

Anh ta chỉ vào cậu ta, nửa ngày cũng không nói ra được một câu hoàn chỉnh.

“Không phải muốn bồi thường sao? Còn muốn nữa không? Không muốn thì tôi đi đây, còn ở đó chậm chạp nữa?”

“Muốn, tôi muốn”

Halley kích động xông đến, nhanh chóng vén chăn lên chui vào.

Nhưng… nhưng không dám tiến lại quá gần, giữ khoảng cách.

Chiếc giường lớn dài hai mét, nhưng anh ta lại cảm thấy nó vô cùng chật chội.

Mà thân thể Diên cũng co chặt lại, nếu như không phải là mình nợ Halley quá nhiều, cậu ta hoàn toàn sẽ không điên như vậy.

Thoát khỏi một kiếp, vậy mà còn đồng ý đầu Cối má kề cái gì chứ.

Với đàn ông?

Chắc là mình điên rồi.

Những ngón tay cầm tạp chí, vô thức siết chặt lại.

“Cậu… cậu xem xong chưa? Tắt đèn đi ngủ nhé?”

“ừ”

Diên phát ra một tiếng mũi, sau đó đặt đồ xuống, tắt đèn ở đầu giường.

Trong phòng, đột nhiên rơi vào yên tĩnh.

Halley nghe thấy hơi thở nặng nề của mình, bởi vì căng thẳng.

Tất cả những điều này đều quá ảo tưởng rồi, cũng vô cùng chân thật.

Những thứ này, anh ta nằm mơ cũng không nghĩ tới, anh ta không dám làm nhục Diên.

Trong mơ, cũng chỉ là năm tay ôm ấp, nếu như không cẩn thận hôn lên miệng, ngày hôm sau đều oán hận mình một ngày.

Cho rằng thái độ của mình không đoan chính, đã dở trò lưu manh.

Cậu ta trong lòng mình, là một tồn tại không thể phá vỡ được.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK