Phần tử khủng bố dọc đường chạy trốn, bọn chúng đã hành động như những gì đã suy tính trước, chạy đến chỗ bệnh viện vắng vẻ. . Ngôn Tình Sắc
Tất cả đều chặt chẽ.
“Anh Huy, không điều tra ra được dấu vết nào. Anh chắc chắn muốn đi hoàng cung gặp Vương phi sao?”
“Ừ, lái xe đi!”
Cố Gia Huy ngồi ở ghế sau nhắm mắt dưỡng thần, giọng nói vô vị nhưng lại rất lạnh lùng.
Rất nhanh anh đã vào cửa hoàng cung, Lucia cũng không từ chối gặp mặt anh, cho nên Cố Gia Huy rất thuận lợi đi đến tẩm cung Vương phi.
Thật ra Lucia cũng biết rõ, nếu Cố Gia Huy muốn gặp mình thì cho dù cửa có rất nhiều bảo vệ thì cũng sẽ không ngăn cản được bước chân của anh.
Mặc dù đã từ bỏ tình cảm từ lâu rồi, ngoài bản thân mình ra thì cô ta không có khả năng sẽ lại thích một ai khác.
Nhưng trông thấy Cố Gia Huy đi đường vất vả, dáng người cao lớn anh tuấn, gương mặt như ngọc, trái tim đã chết từ lâu của cô ta vẫn không kìm được mà tăng tốc độ đập lên.
Cô ta thiếu chút nữa đã đứng lên đón anh nhưng cuối cùng vẫn kìm lại được.
Cô ta bình tĩnh nói: “Anh Huy, lâu rồi anh vẫn khỏe chứ?”
“Cô và tôi đều là người thông minh, ý đồ tôi đến đây chắc cô cũng biết rõ”
“Chuyện này, thật sự tôi không biết..” Lucia chưa nói hết câu, không ngờ Cố Gia Huy đột nhiên lại đến gần, một tay đặt trên mặt bàn bằng đá, nguyền rủa bóp lấy cái cổ mảnh khảnh của cô ta.
Hơi dùng sức, từ từ kéo cô ta đứng lên.
Thuộc hạ xung quanh thấy vậy thì đầu sợ ngây người, ngang nhiên hành thích, người này không muốn sống nữa hay sao?
Bọn họ phản ứng lại, từng người rút súng ra chĩa vào Cố Gia Huy.
“Thả Vương phi ral”
“Đừng ra tay, anh ta sẽ không giết tôi đâu” Lucia khó khăn nói ra một câu, sau đó ánh mắt nóng bỏng nhìn về phía Cố Gia Huy: “Anh làm thế này là có ý gì?”
“Hoàng thất ra tay xử phần tử khủng bố khiến một gia đình phải nhập viện. Tin tức lớn như vậy mà vương phi không nghe gì sao? Vợ con của tôi suýt nữa bị chết, món nợ này tôi phải tìm ai để tính sổ đây?”
“Hàng năm đều có phần tử khủng bố khởi xướng bạo loạn, hơn nữa là vương thượng hạ lệnh xuống chứ có liên quan gì đến tôi? Cố Gia Huy, anh vu oan hãm hại có chứng cứ không?”
“Không có chứng cứ thì sao, cô là loại người nào thì trong lòng tôi biết rõ. Lần sau vợ con của tôi còn gặp phải chuyện ngoài ý muốn thì tôi cam đoan London sẽ đổi một vương phi. Trừ phi cả đời này cô không bước ra khỏi hoàng cung nửa bước, nếu không tôi sẽ phái người và họ tuyệt đối không kém bất cứ thợ săn tiền thưởng nào”
“Lucia, tôi không thích vòng vo, hôm nay tôi đến đây để nói rõ ràng với cô mà cô còn giả bộ tiếp tục hồ đồ. Sự kiên nhẫn của tôi cũng có giới hạn, đừng thử đụng đến giới hạn của tôi lần thứ hai. Lucia, sau này khi ra ngoài cung thì cô hãy cẩn thận một chút, nếu không.
tôi thật sự không cam đoan chính tôi sẽ làm ra những chuyện gì đâu. Lần này tôi đến báo cho cô biết trước như vậy là đã tặng cho cô một món quà lớn rồi”
“Anh…” Lucia tức giận đến mức run rẩy toàn thân.