Nhưng mà…
Anh là chồng chưa cưới của cô, là người đàn ông của cô đó, sau này sẽ ở bên nhau cả đời mà!
Rốt cuộc cô đang xoắn xuýt với điều gì đây?
Cô hung hăng siết chặt nắm đấm, hít thở sâu một hơi, kéo cánh cửa thủy tinh ra.
Cô nhìn thấy Cố Gia Huy đang ngâm mình trong bồn tắm nước lạnh.
Cho dù bây giờ đang là mùa hè, nhưng cơ thể bị dày vò như thế thì vẫn không thể chịu đựng nổi đâu!
“Cô vào đây làm gì?”
Giọng của Cố Gia Huy trầm thấp vô cùng, khàn khàn không tưởng nổi, cô nghe vào tai lại thấy hơi đau lòng.
Cô cắn răng, siết chặt bàn tay nhỏ lấy hết dũng cảm nói ra: “Em… Em vào giúp anh.”
Cố Gia Huy nhíu chặt lông mày lại, đôi mắt sâu và yên tĩnh nhìn chăm chú vào cô, giống như muốn nhìn thấu suy nghĩ bên trong của cô.
Tất nhiên là Hứa Minh Tâm biết bản thân cô đang nói cái gì.
Giúp đỡ anh…
Chính là muốn được làm chuyện vợ chồng thật sự với anh.
Cô cũng không còn là đứa trẻ nữa, cô biết rõ ràng bản thân đang làm cái gì, cũng sẽ tự chịu trách nhiệm về hành động của mình.
“Anh cần em, anh là chồng tương lai của em, em không nên… Không nên từ chối…”
Đôi chân thon gầy của cô đi tới gần, mỗi một bước chân giống như dẫm lên mũi dao, không thể không đau đớn.
Dù sao cô đã buông bỏ hết tất cả tự tôn và kiêu ngạo của mình, giờ phút này cô phải giúp anh giải quyết nỗi thống khổ này.
Hàm răng của cô va vào nhau, giọng nói cũng trở nên run rẩy, ngay cả hô hấp cũng gấp gáp.
Cô dừng lại trước bồn tắm, hít thở thật sâu rồi bắt đầu cởi quần áo.
Cố Gia Huy không hề ngăn cản cũng không có hỗ trợ. Anh ngồi trong bồn tắm lớn, ngẩng đầu lên nhìn cô.
Nhưng mà, Hứa Minh Tâm lại cảm thấy, người ngồi ở trên cao kia luôn là Cố Gia Huy.
Ngón tay cô cứng ngắc, khó khăn cởi bỏ quần áo, lộ ra thân thể tuyệt đẹp bên trong.
“Em… Em vào được.”
Cô run rẩy nói.
Cố Gia Huy đứng dậy, không nói câu nào, sắc mặt nặng nề có hơi đáng sợ.
Khuôn mặt anh nghiêm nghị lạnh lùng, bế bổng cô lên, đi vào bên trong phòng ngủ.
Trong nháy mắt, cô hiểu được, anh muốn làm ở trên giường.
Cô thấy hơi cảm kích Cố Gia Huy, anh muốn để cho cô lưu lại trải nghiệm lần đầu tiên không tồi.
Cô bị anh đặt lên trên giường, cô không dám nhìn vào mắt của anh nên đành chậm chạp nhắm hai mắt lại.
“Xin anh… Xin anh hãy dịu dàng được không? Em… Em sợ đau…”