“Chỉ vậy là đủ rồi”
Cố Gia Huy nghe nói như thế, lòng tràn đầy niềm vui.
“Cho em xem mấy cái này, cũng là lúc nên cho em biết”
“Cái gì?”
Cố Gia Huy kéo cô vào phòng làm việc, mở máy tính ra.
€ó một hồ sơ tài liệu, tất cả đều là…
Giấy chứng nhận bất động sản, thỏa thuận cổ phần?
“Trên phần đề tên của mỗi cái đều là tên của cô.
Cô sốc vô cùng, cô làm mấy cái này khi nào?
“Mấy cái này là gì?”
“Của hồi môn?”
Hứa Minh Tâm buồn bực, của hồi môn không phải do người nhà mẹ đẻ chuẩn bị đồ cười sao?
Cố Gia Huy nên chuẩn bị sính lễ chứ nhỉ?
Hơn nữa sính lễ gì gì đó, không phải đã được đưa đến nhà họ Quý sao?
“Hai năm qua có nhiều trắc trở, do các nhân tố bên ngoài, nhưng tình cảm chúng ta lại không có vấn đề gì. Anh nhớ rõ chúng ta không cãi nhau nhiều lắm, anh đến London, em hiếu lầm quan hệ của anh với Ôn Thanh Vân. Còn có sự xuất hiện của Trịnh Hoa, em muốn chia tay với anh… Mấy chuyện đó, anh đều nhớ rõ”
“Thật ra trước đó anh vẫn nghĩ, chúng ta có thật sự phù hợp hay không, một khi em dán tên Cố Gia Huy, em sẽ bị số ánh mắt nhìn chằm chẳm, em sẽ rơi vào nguy hiểm, cũng sẽ bị người ta chú ý. Cuộc sống của em nhất định sẽ phát sinh biến hóa.
nghiêng trời lệch đất, mà em không thể dựa vào ai khác, anh là người duy nhất có thể dựa vào.
“Đó là một gánh nặng, anh cũng lo mình không bảo vệ được em. Anh không thể lấy tính mạng của em ra làm trò đùa”
“Cho nên, sau lần đầu cãi nhau, anh đã chuẩn bị cái này cho em. Sau này, nếu chúng ta không ở bên nhau nữa, chờ em tìm được người chồng phù hợp. Anh nhất định sẽ để cho em vẻ vang, của hồi môn phong phú như vậy, đối phương mới không coi thường em”
“Nhà họ Hứa có bộ dáng gì, anh rõ hơn hết, sợ là sẽ không chuẩn bị cái gì cho em.
Cho nên anh hay dùng tên của em, đầu tư rất nhiều hạng mục, hiện giờ đã bắt đầu nhìn thấy thành tích”
“Dù chúng ta có ở bên nhau hay không, đây đều là hồi môn của em” Tiếng của anh trầm thấp khàn khàn, như kể ra chuyện tình yêu cổ xưa.