Cô cười gượng nói, bàn tay ngăn cản không cho anh động chạm.
“Anh đói bụng.”
Giọng nói của anh trở nên khàn khàn, đôi mắt trầm ngâm.
Giọng nói nặng nề quanh quẩn bên tai khiến cho cơ thể cô run lên.
€ô giả bộ như không hiểu những gì anh nói.
“Đói bụng? Vậy đi ăn khuya đi, em nấu cho anh, “Anh muốn ăn eml”
Anh xoay người, dễ dàng có thể đặt cô nằm dưới thân.
“Lúc trước em chủ động muốn ngủ cùng anh, hiện tai có cơ hội, chúng ta có thể quang minh chính đại làm chuyện mà em cho là xấu hổ này, em nhất định vô cùng phấn khích”
Phấn khích!
Chết tiệt cô muốn khóc cũng không kịp!
“Anh, anh cứ cho là lúc đó em còn trẻ, không biết gì đi mà?”
Hứa Minh Tâm khóc thét trong lòng.
“Hứa Minh Tâm, anh cưới em, để em bước vào cửa nhà họ Cố, chẳng lẽ lại không được ngủ với em?”
Cố Gia Huy tức giận, nhíu mày nói.
Lời này…Nghe rất quen!
Là lời cô từng nói!
“Ngoan, lần này anh sẽ nhẹ nhàng, không làm đau em”
Anh nhẹ giọng nói, cúi người hôn lên đôi môi mềm như cánh hóa.
Lần trước là anh bị cho uống thuốc, lại còn là lần đầu tiên, chắc chẳn khó có thể chịu đựng được, nên làm cô sợ hãi.
Nhưng hiện tại anh rất lý trí, sẽ để ý đến cảm xúc của cô.
Nụ hôn dịu dàng của Cố Gia Huy khiến đầu óc Hứa Minh Tâm trở lên choáng váng, cô không nghĩ được nhiều, tin lời anh.
Sự thật đã chứng minh, không nên tin vào những lời nói của đàn ông khi ở trên giường!
Sẽ không đau? Căn bản là lừa gạt!
Sau khi làm xong, cô không còn chút sức lực nào, mồ hôi chảy đầm đìa, cả người mềm nhũn nằm úp sấp trên giường.
Chỉ lúc Cố Gia Huy dịu dàng bế Hứa Minh Tâm vào nhà tắm, đặt cô trong bồn tắm, khi đó cô mới thấy bản thân như được sống lại.
Hiện tại, bọn họ có thể cùng nhau tắm chung mà không hề ngần ngại.
Cố Gia Huy rất cẩn thận lau thân thể cho cô, mà cô chỉ tựa lưng vào thành bồn tắm hưởng thụ sự phục vụ nhiệt tình của anh.
Cơ thể cô rất yếu, những vết hôn lưu lại trên thân thế đều chuyển thành màu xanh tím.
Tay anh lướt nhẹ qua lưng của cô, cũng khiến cho cô ngứa ngáy, mẫn cảm mà rụt đầu lại.
“Minh Tâm, em muốn làm gì tiếp theo?”