“Anh đang định đi qua đó, tại sao em đã chạy đến đây rồi.”
“Gia Huy, chúng ta hãy công khai đi
Hứa Minh Tâm lấy hết can đảm nói. Khi nói những lời này, bàn tay cô siết chặt lại.
Bởi vì hồi hộp và lo sợ.
“Em nói lại một lần nữa” Cố Gia Huy nhìn có thật sâu, đồng tử co lại. Trong đôi mắt phương sâu thăm thẳm của anh chỉ có duy nhất hình bóng cô.
“Em không muốn giả vờ có quan hệ chủ cháu gì với anh nữa. Dù sao thì nửa năm sau em cũng tốt nghiệp rồi. Chúng ta có thể công khai quan hệ, nói rằng chúng ta là người yêu của nhau. Sau khi tốt nghiệp, chúng ta sẽ kết hôn. Em muốn quang minh chính đại mà năm tay anh đi ăn, mặc áo đôi cùng anh. Được không chủ CỐ”
Cô chớp mắt đầy mong đợi, trong đôi mắt cô như có một chùm pháo hoa đang bốc cháy sáng rực.
Giây tiếp theo, người đàn ông ném chiếc ô đi, vui mừng bế cô lên rồi quay vòng vòng.
“A…”
Cô mất cảnh giác nên bị dọa cho hoảng sợ, nhưng rất nhanh cô liền phản ứng lại, có chút ngượng ngùng.
“Anh mau thả em xuống, có người đang nhìn kìa!”
“Nếu chúng ta đã quyết định công khai, thì sao phải sợ mọi người nhìn ”
Anh đợi lâu như vậy, cuối cùng cũng đợi được giây phút này.
Anh sớm đã không thể đợi được nữa, bạn không thể để toàn thế giới biết Hứa Minh Tâm là người của anh, không ai có thể tranh giành.
Phải mất một lúc lâu anh mới ổn định được cảm xúc, năm nay anh đã mươi chín rồi, nhưng giờ phút này anh lại cảm thấy kích động như một thanh niên mới đôi mudi.
Anh cần thận đặt cô xuống, sau đó nắm chặt tay cô, nói: “Đi, chúng ta về nhà thôi. Còn việc công khai thì để anh tuyên bố “
“Vâng, em muốn khiêm tốn chút, đừng quá phô trương.”
“Anh biết rồi.”
Hứa Minh Tâm vẫn có chút lo lắng, nên dặn đi dặn lai.
Nhưng ngày hôm sau, điện thoại của cô lại sắp bị gọi cho cháy máy rồi.
“Alo, xin chào, cô có phải là cô Minh Tâm không? Cô thật sự đang hẹn hò với anh Huy sao? Xin hỏi hai người đã hẹn hò bao lâu rồi?”.
“Cô Minh Tâm, cô cảm thấy thế nào khi bước vào gia đình quyền thế?”
“Cô Minh Tâm…”
Buổi sáng, cổ còn đang say trong giác mộng nên cử vậy mà mơ mơ hồ hồ nhận vô số cuộc điện thoại, tất cả đều là của các phóng viên,
Các câu hỏi đều giống nhau, như thể có đang đạo bám Cố Gia Huy vậy.
“Thật phiên, chú Cố
Đầu cô vẫn chui trong chăn, không hề vui vẻ mà kêu to.
“Anh sẽ giải quyết ngay”
Cố Gia Huy nhíu mày thật chặt, rồi gọi cho cấp dưới.
Sau đó các cuộc gọi đến bỗng nhiên thay đổi cách hỏi.