Mục lục
Vợ nhỏ, cuối cùng em đã lớn! - Hứa Minh Tâm (Dị Bản)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Anh là ai.”

Lời còn chưa nói xong đã bị cô nuốt hết, bởi vì người kia đột nhiên lại nhào tới, ôm cô thật chặt.

Cô sợ hãi vội vàng giấy giụa, nhưng thể lực, sức mạnh của hai người kém xa nhau, cô không thể giấy ra được.


Cô ngửi thấy mùi rượu rất nồng, người này uống rất nhiều rượu!

Không nghĩ trong nhà lão già này còn giấu một nữ giúp việc xinh đẹp như vậy! Cô hầu hạ ông già sắp xuống mồ đó làm gì?

Không bằng theo tôi, tiền tài danh vọng, tất cả đều sẽ là của cô! Ha ha, cô cũng đẹp thật, dáng người nóng bỏng đấy!”

Bàn tay bẩn thỉu của anh ta di chuyển loạn xạ trên người cô, quần áo mùa hè vốn dĩ mỏng, hơn nữa đêm nay cô chỉ mặc một cái váy liền.

Cái tên háo sắc này muốn cưỡng ép cô.

“Cứu mạng!”

Cô hét lớn chói tai, lại bị người đó dùng tay bịt miệng Trên mặt anh ta lộ ra sự không kiên nhẫn, gương mặt bị dục vọng chỉ phối, ánh mắt hèn mọn khiến cả gương mặt trở nên dữ tợn đáng Sợ, giống như quỷ dữ.

Anh ta bịt kín mũi cô, khiến cô không thở được.

Hứa Minh Tâm chỉ nghe được giọng nói trầm đục của người nọ: “Đồ dâm đãng, cô cũng dám kêu người tới sao? Cô có biết tôi là ai không? Tôi là cháu trai của ông chủ cô, chính là người cầm quyền nhà họ Cố trong tương lai! Chỉ cần cô nghe theo tôi, cô chính là mợ chủ, đây chính là chuyện mà biết bao nhiêu người mơ ước! Đồ dâm đãng, đừng có kêu loạn, hôm nay hầu hạ tôi cho tốt! Sau này tôi sẽ không bạc đãi cô!”

Nhìn thấy Hứa Minh Tâm sắp chết vì ngạt, lúc này anh ta mới buông lỏng tay ra.

“Cậu là Cố Tử Vị?”

Hứa Minh Tâm há to miệng, hít vào từng ngụm khí lớn, gian nan phun ra vài chữ.

Cố Tử Vị nghe vậy nở nụ cười đáng khinh: “Không sai, ba tôi chỉ có một đứa con trai là tôi, nhà họ Cố lớn thế này sau này là của một mình tôi. Có phải là bây giờ cô đồng ý muốn hầu hạ tôi rồi hay không?”

Anh ta nở nụ cười dâm đãng, cho rằng sau khi Hứa Minh Tâm biết thân phận của mình, nhất định sẽ dùng sức lấy lòng.

Thế nhưng không nghĩ tới gương mặt cô tràn đầy sợ hãi, muốn thoát khỏi sự khống chế của anh ta, muốn xông ra ngoài.

Thậm chí cô còn hô lớn cứu mạng, một tiếng này thôi cũng đủ để gọi người khác tới.

Cố Tử Vị thâm mảng một tiếng không tốt, men say còn trong người tiêu tán không ít, cả người tỉnh táo hơn rất nhiều Lão già kia rất cổ hủ, nếu như biết anh ta làm loại chuyện này nhất định sẽ đánh chết anh ta.


Lòng háo sắc ban nấy lập tức biến mất không còn một mảnh.


Anh ta ảo não trừng mắt nhìn Hứa Minh Tâm, quả thật rất tức giận, cho nên nâng chân đá vào lưng cô một cái.


Hứa Minh Tâm mất đà cả người ngã về phía bồn hoa bên cạnh.


Gai nhọn sắc bén đâm sâu vào da thịt, cô chỉ cảm thấy đau, đau tới thấu xương.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK