Tối qua, Hứa Minh Tâm bị hoảng sợ, đến sáng vẫn còn sốt, uống chút thuốc liền đi nghỉ.
Sau khi tỉnh dậy, không ngờ lời đồn thổi đã đồn khắp bốn phía, đến mức long trời lở đất.
Cô lên trang nhất rồi!
Có phóng viên chụp được cảnh Thẩm Thanh đưa cô trở về, buổi sáng lại đi ra ngoài với Ngôn Hải.
Những lời như sống chung, đi gặp bố mẹ dồn dập xuất hiện, nói rằng hai người đã hẹn hò rất lâu rồi.
Thậm chí còn có người bới ra bức ảnh chụp ở trong khuôn viên trường, hai bọn cô đang ở trước hồ Bán Nguyệt ôm ấp nhau.
Có người còn nhìn thấy hai bọn họ hôn nhau.
Bức ảnh giống như cái búa vậy, từng cái rồi lại từng cái đập xuống.
Cư dân mạng có người chửi bới, cũng có người khen ngợi, nói cái đôi này trong trường cũng rất xứng đôi, hôm nay coi như đã thành một đôi rồi, thậm chí còn đi gặp bố mẹ nữa.
Đầu Hứa Minh Tâm có một dấu hỏi lớn, gọi điện thoại cho Ngôn Hải, Ngôn Hải cũng lòng nóng như lửa đốt, vẫn đang xử lý.
Khương Tuấn giờ phút này cũng phát hiện ra vấn đề, anh rõ ràng đã vận dụng bộ phận quan hệ công chúng, bắt đầu thanh tẩy dư luận.
Nhưng mà hình tượng nhân vật công chúng của Thẩm Thanh quá khó xoay chuyển, một đợt chưa xử lý xong, một đợt khác lại nổi lên.
Hơn nữa, dường như còn có người phía sau cố tình tạo thế.
Khương Tuấn một mặt truy tìm hành tung của người tối hôm qua, một mặt còn phải phân tâm xử lý chuyện này, quả thật có chút khó khăn.
Lúc này, tại nhà họ Ngôn.
Ngôn Hải trực tiếp cầm điện thoại lao xuống lầu.
Ngôn Dương và Thẩm Thanh đang ngồi ở hậu hoa viên, nhàn nhã thư thái uống trà phơi nắng.
“Vợ à, em lại đẹp lên rồi.”
“Nói vớ vẩn!” Thẩm Thanh ngẩn ra, nhưng nụ cười trên mặt rất rõ ràng.
“Anh nói sự thật mà, từ trước đến giờ anh chưa bao giờ nói nhảm. Em biết mà, vợ!” Ngôn Dương cười tủm tỉm nói.
Cả thế giới này, vợ ông là đẹp nhất! Là mỹ nhân đẹp nhất thế giới!
Ngay khi hai người còn đang liếc mắt đưa tình với nhau, Ngôn Hải đã đến.
“Mẹ…mẹ đọc tin tức chưa? Là mẹ sắp xếp có phải không? Xung quanh nhà họ Ngôn không có phóng viên, không thể nào bị rò rỉ tin tức ra được, là mẹ để những phóng viên này đến đúng không?”
“Con đang chất vấn mẹ đấy à?”
Thẩm Thanh cau mày, lạnh giọng nói. Ngôn Dương nói theo: “Con trai, sao con lại nói với mẹ như vậy? Mẹ con cũng là muốn tốt cho con thôi mà, cái này không phải vì tranh thủ từng chút một cho con sao? Bà ấy đoán được Cố Gia Huy sẽ không ra mặt thừa nhận quan hệ của bọn họ, nếu không sẽ chỉ đem đến tai họa cho Hứa Minh Tâm thôi. Chúng ta thừa dịp trống trải mà tiền vào, không chứng có dư luận xen vào, con mới có cơ hội có được Hứa Minh Tâm.”
“Cái phương pháp này của ba mẹ là như nào, là hành vi gì chứ, cường bạo à? Cố Gia Huy biết không thể công khai sẽ đem đến cho cố ấy những tai họa và phiền phức không cần thiết. Vậy tình yêu của con, hèn hạ như anh ta à? Con có thể tùy ý khiến người con gái con thích lâm vào phiền não và phân tranh sao?”
Ngôn Hải hét lớn.