Người gặp được chuyện vui thì tinh thần thoải mái, đúng là ông ta đang cảm nhận được cảm giác này.
Cố Gia Huy cam ly ruou tới và cạn ly với Hứa Đức Thằng.
Hứa Văn Mạnh nhìn thấy rõ người đang tới là ai, trong lòng ông ta không khỏi run lên, ông ta bắt đầu nhận ra có chuyện gì đó không ổn.
Xem ra đứa con gái khốn kiếp kia đã đi mách lẻo, đúng là có được một chỗ dựa thì không coi người bổ này ra gì.
“Anh Trung.” Hứa Văn Mạnh nói.
“Tôi muốn uống với bố vợ một ly.”
Anh nói nhẹ nhưng mọi người xung quanh đều biết ý nên đi sang cho khác.
Thấy vậy, Hứa Văn Mạnh hình như hiểu ra điều gì
đó.”Anh Trung tìm tôi là vì chuyện của con bé Minh Tâm sao?”
“Trước đó tôi đã nói với ông mấy lời rồi nhưng hình như ông không coi nói ra gì, ông làm như vậy thật là làm khó tôi.”
Cố Gia Huy nhìn chất lỏng màu đỏ tươi trong cốc rồi lắc nhẹ, ánh đèn phản chieu ra một màu sắc võ cùng kỳ lạ.
Ánh sáng màu đỏ đó hắt lên khuôn mặt anh, khiến khuôn mặt anh trở nên thâm sâu khó đoán hơn.
Cả người anh… giống như một bóng ma.
Bây giờ Từ Văn Mạnh cũng đã là thông gia với Cổ Triệt và ngang hàng với Cố Gia Huy, thêm chuyện Cố Gia Huy muốn cưới Hứa Minh Tâm thi ông ta thấy vai về của mình vẫn có chút hơn.
Ông ta cảm thấy tự tin hơn một chút: “Anh Trung, ông là người làm cha, chẳng lẽ dạy dỗ con gái mình một chút cũng là sai sao?”
“Sao tôi nhớ lúc đầu, ông không nói chuyện với tôi như the nhi? Ông nói chuyện rất khách sáo và còn khẳng định chắc chắn rằng sẽ chăm sóc tốt cho Ha Minh Tâm, không để cho cô ấy phải chịu một chút ẩm ỨC nào trong nhà họ Hứa, Sao bây giờ con gái lớn của ông trở thành người của nhà họ Có, qua lại với anh traicủa tôi thi cách nói chuyện của ông lại thay đổi như vậy?”
“Tôi cũng chỉ nói sự thật, nếu con bé Hứa Minh Tâm không làm gì sai, thi tôi việc gì phải trừng phat no? Tôi yêu thương nó còn không hết kia kia. Thật sự là vì lần này là nó ăn nói không biết suy nghĩ, không biết trên biết dưới nên tôi mới tức giận dạy dỗ cho nói một trận. Trên đời này làm gi có người cha nào lại không dạy dỗ con mình chứ? Kể cả là HứaAn Kỳ, nếu như nó làm gì sai thì tôi cũng sẽ xử lý nó.”
“Nhưng ông nói cô ấy là một sự sỉ nhục?”
Cố Gia Huy lạnh lùng nói, từng chữ từng chữ được nói ra từ đôi môi mỏng quyến rũ.
Hứa Văn Mạnh nghe vậy thì cà người run lên.
Ông ta không ngờ, Hứa Minh Tâm còn nói cả những điều này với Cố Gia Huy nhưng ông ta không biết rằng Cố Gia Huy từ lâu đã nghe thấy hết những gì ông ta nói.
“Ông nghĩ rằng HứaAn Kỳ gả vào nhà họ Cố, phía sau có anh trai tôi chống lưng thì có thể kế cao gối mà ngủ sao? Tính tình tôi cũng chẳng tốt đẹp gì lắm, lại còn dễ tức giận. Lúc đầu ông đưa con gái thử hai của mình cho tôi cũng là để lấy lòng nhà họ Co. Bây giờ ông không lấy lòng được tôi thì tôi cũng không cần phải khách sáo nữa.”
“Những thủ đoạn của tôi cũng không dược sach sẽ gì làm, Con gái ông từ nay về sau đều ở nhà họ Cố, ông không nhìn cũng không gặp dược, nếu chẳng may có chuyện gì xảy ra thì dùng là không hay lắm
“Anh… anh đang uy hiếp tôi sao?”
Mặt Hứa Văn Mạnh biến sắc, ông ta hơi tức gián.