Cô đi báo cáo với người phụ đạo rồi đi tìm Hứa Minh Tâm. Cô vừa lên lớp chuyên ngành xong và đang làm bài tập.
Bạch Thư Hân nhìn qua thì thấy cô làm cũng khá tốt.
“Cố Gia Huy dạy cậu à?”
“Không có, là tớ tự làm đấy, có phải rất giỏi không?”
“Giỏi, giỏi, Hứa Minh Tâm là giỏi nhất. Đúng rồi, tối thứ sáu cậu rảnh không, đi xem mắt cùng mình.”
“Gì vậy? Cậu muốn đi xem mắt sao?”
Hứa Minh Tâm nghe thấy thông tin này thì kinh ngạc đến mức mắt chữ 0 mồm chữ A.
Bạch Thư Hân gõ vào đầu của Hứa Minh Tâm, cười và nói: “Sao? Tớ không được đi xem mắt à?”
“Có phải là chú cậu ép cậu không?” Hứa Minh Tâm cảm thấy hơi lo lắng.
Nhìn thấy Bạch Thư Hân khẽ lắc đầu thì cô hình như hiểu ra được chuyện gì đó.
“Là… do bác sĩ Doanh đúng không?” Cô hỏi hơi buồn bã.
Bạch Thư Hân nghe vậy thì rũ mắt nhìn xuống, che đi sắc màu ảm đạm trong mắt.
“Không phải, vì bản thân tớ thôi. Tớ muốn nhanh chóng tìm một nửa của mình, thử một mối tình mới, tớ không muốn dừng lại trong quá khứ và không tiến lên phía trước. Cố Yên có dũng khí bước ra từ mối tình trong quá khứ thì tớ cũng không kém cạnh gì cô ấy, tớ cũng làm được vậy.”
“Cậu không cần phải so sánh mình với Cố Yên, chuyện tình cảm không phải là một trò đùa..”
Cô vẫn còn chưa nói xong thì đã bị Bạch Thư Hân ngắt lời.
“Cậu không cần phải lo lắng cho tớ, tớ chỉ đi xem mắt thôi mà. Có thành được không vẫn còn do bên kia quyết định nữa. Người tớ đi xem mắt là con trai của một chiến hữu cũ của chú tớ. Nhân cách, gia thế đều bảo đảm, nghe nói cũng khá đẹp trai, vừa mới đi lính xong, đang quay về để nghỉ ngơi.”
“Tớ không làm bộ đội thì đương nhiên phải tìm một anh lính mới đúng. Cơ bắp này, tứ chi phát triền mới là gu của tớ.”
“Bác sĩ Doanh không phải rất tốt sao? Tính tình hiền hòa, thâm trầm bình tĩnh, không giống như một người thô lỗ.” “Những người thân thể cường tráng đâu phải đều là những người thô lỗ, cậu đừng thấy anh trai của tớ hào hoa phong nhã, giống một quý ông như vậy nhưng trong bộ đội anh ấy anh ấy là người rất nghiêm khắc đấy. Ở nhà của chú tớ, ngoài hai người đàn ông đó ra hình như không còn ai nữa. Lúc ăn cơm cũng vô cùng nghiêm túc, không được có tạp âm. Bạn trai mà tớ tìm ít nhất phải lợi hại hơn anh trai của tớ, nếu không thì làm sao có thể khiến cho anh ấy yên tâm được?”
“Lợi hại hơn bác sĩ Doanh thì.. khó lắm.” Hứa Minh Tâm ôm đầu.
“Sẽ có thôi.”
Bạch Thư Hân cũng không chắc chắn nên chỉ có thể nói ra ba chữ đó.
Thật sự tồn tại người đàn ông tài giỏi hơn Lệ Nghiêm sao? Hay là cô đang tự lừa mình dối người, cứ tưởng tiếp xúc với nhiều người đàn ông khác là có thể hoàn toàn quên được Lệ Nghiêm sao?
Cho dù hiệu quả rất thấp thì cô cũng muốn thử.
Cô không thể cứ lún sâu trong bùn lầy như vậy được.
Nếu như đã hứa với anh ấy thì cô không thể nuốt lời, đây là lời hứa của một người em gái với anh trai.
Chẳng mấy chốc mà đã tới thứ sáu.
Hứa Minh Tâm tan học từ sớm nên đến nơi hẹn luôn, là một nhà hàng Tây rất cao cấp.
Bạch Thư Hân cũng đã đến nơi.