Thì ra nàng dâu này là do Cố Lôi Đình tìm, mặc dù lời này không phải nói với bọn họ nhưng cũng cho bọn họ sức ép.
Bọn họ nào dám giận chủ tịch tiền nhiệm chứ?
Mọi người nhìn nhau, trầm mặc không nói, họ đều đang đợi câu trả lời của Cố Gia Huy.
“Bây giờ mọi người đều nói xong rồi, cũng tới lượt chủ tịch mới tỏ thái độ rồi, về ba điểm mà giám đốc Triệu nói, tôi sẽ từ từ giải thích.”
“Thứ nhất, cô ấy là vợ tương lai của tôi chứ, chẳng qua là chưa báo với bên ngoài thôi, nhưng đây là sự thật, không có gì nghi ngờ cả. Sau này cô ấy cũng là vợ của tôi, là vợ của chủ tịch tập đoàn.”
“Tập đoàn Cố Linh là sản nghiệp cả nhà họ Cố, nhà họ Cố vẫn luôn chiếm vị trí đầu, đương nhiên cũng không thể nào phủi bỏ sự giúp đỡ của các vị giám đốc được, nhưng mọi người cũng đừng quên, tập đoàn này vẫn mang danh nhà họ Cố!” “Mặt khác, nói tôi trẻ con, tôi lại không cảm thấy vậy, cô ấy là vợ tôi, thứ tôi có cô ấy cũng có một phần, tập đoàn Cố Linh cũng có một nửa là của cô ấy, cô ấy tới xem đồ của mình thì có gì quá đáng.”
“Khoảng thời gian này tôi ở bệnh viện, mọi người đều chỉ trích, vậy được, sau này vợ con người thân các người nằm viện, không cho phép các người nghỉ phép, nếu như các người cảm thấy có thể chấp nhận được, vậy thì bây giờ tôi xin lỗi ngay.”
“Cái này…”
Mọi người đột nhiên bị hỏi tới nghẹn họng, không nói được lời nào.
“Ý của tôi là, có thể tới bệnh viện trông nom nhưng đâu thể bỏ mặc tập đoàn được…”
Giám đốc Triệu đính chính lại ý của mình.
“Một người đàn ông, ngay cả người phụ nữ của mình cũng không bảo vệ được thì còn bàn chuyện sự nghiệp làm gì? Nếu như sau này vợ tôi lại ốm nữa, tôi cũng sẽ bỏ mặc tất cả để chăm sóc cô ấy, lời này tôi xin nói ngay tại đây.”
“Chuyện này… Đây không phải anh là người cuồng vợ hay sao? Xem trọng vợ đến như vậy, một đám già cỗi chúng tôi thành cái thể thống gì?”
Giám đốc Triệu không hài lòng nói.
“Tôi chính là kẻ cuồng vợ đấy, thì sao nào?”
Cố Gia Huy rất thẳng thắn trả lời, không chút phủ nhận, nói đến nỗi khiến giám đốc Triệu ngây người.
Người đàn ông khác nghe thấy lời này, chắc chắn sẽ phản bác, cảm thấy mất mặt.
Không ngờ Cố Gia Huy lại mở miệng thừa nhận, dáng vẻ rất hiển nhiên.
Mọi người đột nhiên ngây người.
“Tôi có thể chăm lo tốt cho tập đoàn, sẽ không khiến mọi người thất vọng, tôi cũng sẽ không coi trọng bên khinh bên nhẹ giữa tập đoàn và.J.C. Cứ nhìn mà xem, tôi có thể phát triển tập đoàn.J.C trong thời gian ngắn như vậy, tôi nghĩ năng lực của tôi mọi người đều nhìn rõ được. Vậy nên tôi biết rõ tôi đang làm gì, tập đoàn Cố Linh đối với tôi mà nói rất quan trọng, còn cô ấy với tôi cũng quan trọng như vậy.”
“Tôi sẽ trở thành một chủ tịch tốt của mọi người, cũng sẽ làm một người đàn ông tốt chăm lo cho gia đình, lời này các người có ý kiến gì không?”
“Không…
Bọn họ yếu ớt nói.
Người đàn ông lo cả sự nghiệp và gia đình, quả thật khiến người ta không còn lời gì để nói.
Năng lực của Cố Gia Huy đã bày rõ ở đây rồi, căn bản không cần lo lắng cho tương lai của tập đoàn Cố Linh, chắc chắn sẽ ngày càng phát triển hơn.