Mục lục
Vợ nhỏ, cuối cùng em đã lớn! - Hứa Minh Tâm (Dị Bản)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mỗi lần nhìn thấy Hứa Minh Tâm, anh ta có rất nhiều điều muốn hỏi cô, người kia rốt cuộc là ai, bản thân anh ta có phải đã quên đi cái gì không.

Christie sau khi mang thai, cơ thể rất yếu liền trở về nhà mẹ đẻ.

Đến tận bây giờ anh ta vẫn chưa đến thăm lần nào.

Vốn là một cuộc hôn nhân thương mại, ngay từ ban đầu đã là giả dối, vậy thì làm sao có tình cảm được?

“Em không quan tâm đến vợ cùng con mình à”

Ôn Thanh Vân nhíu mày, có chút không vui nói.

Đứa nhỏ kia chính là con cháu nhà họ Ôn, nếu à con trai, cô ấy muốn dạy dỗ nó để trở thành người kế thừa sản nghiệp.

“Một cuộc hôn nhân thương mại liệu có được hạnh phúc sao? Là cô ta dùng sự nghiệp của nhà họ Ôn uy hiếp em cưới, cho đến bây giờ chính là tự làm tự chịu. Chị, em rất muốn hỏi chị, có phải em đã quên đi điều gì đó rất quan trọng không?”

Ôn Thanh Vân nghe thấy anh ta hỏi, trong lòng không khỏi run lên sợ hãi, ánh mắt theo bản năng nhìn đi chỗ khác.

Cô ấy siết chặt năm tay, giọng nói bình tĩnh: “Tại sao… Đột nhiên lại hỏi chuyện này?”

“Em cũng không biết, chỉ thấy trong mỗi giấc mơ đều thấy có một thân hình quen thuộc, nhưng em lại không biết cô ấy là ai. Lúc trước chị có nói với em, em là người có hai tính cách, một thời gian dài đã bị tính cách kia chiếm dụng cơ thể, em suy nghĩ.. Có phải hay không người trong mỗi giấc mơ chính là người quen của nhân cách còn lại?”

“Đúng vậy, nhân cách thứ hai của em có yêu một người, có thể em chịu ảnh hưởng của nhân cách đó lên mới nằm mơ. Nhân cách thứ hai với tính cách hiện tại của em hoàn toàn trái ngược nhau, thứ nhân cách đó coi trọng, em không nhất thiết phải để ý đến đâu”

“Có lẽ thế”

Ôn Mạc NCôn nhíu mày khó hiểu, muốn tiếp tục hỏi thêm nhưng đầu lại vô cùng đau đớn.

Anh ta nhíu chặt lông mày, hai tay không ngừng xoa huyệt thái dương, nói: “Chị, em nhất định giúp chị đòi lại công bằng, chuyện này không thể bỏ qua một cách dễ dàng như vậy được. Em thấy hơi mệt, muốn nghỉ ngơi một chút…”

“Chị không cần em đòi lại công bằng, em và Christie có thể sống hạnh phúc bên nhau, thì chị liền vui mừng rồi. Em không thoải mái thì đi nghỉ ngơi đi, cuộc họp kế tiếp chị sẽ đi thay em”

Ôn Thanh Vân nhẹ giọng nói, đỡ anh ta ngồi xuống nghỉ ngơi Cơn đau đầu thật kinh khủng, nó khiến anh ta không nói lên lời, cũng không có biện pháp nào khắc phục.

Anh ta cuộn mình trên sô pha, chìm vào giấc ngủ Trong giấc mơ, cô gái xinh đẹp kia lại xuất hiện.

Rõ ràng là rất gần, nhưng anh ta lại không thấy rõ mặt cô ấy, giống như bị ngăn cách bởi một màn sương mù, không thể nhìn thấu Anh ta tiến lên một bước, cô ấy liền lùi về phía sau một bước, luôn luôn duy trì khoảng cách với anh.

“Cô rốt cuộc là ai?”

Anh ta hỏi, muốn biết rõ thân phận người con gái.

Đối phương không trả lời, nhưng anh ta có thể cảm nhận được cái nhìn của cô.

Xuyên thấu sương mù, dừng lại ở trên người anh ta, mang theo tiếng thở dài đau thương, còn có… Sự tuyệt vọng không nói lên lời.

Cô ấy vô cùng thương tâm, khổ sở!

“Cô là người yêu của nhân cách kia sao?

Vì sao luôn quấn tôi? Nhân cách kia đã chết, tôi không phải người thay thế!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK