“Vậy… Cũng không có ai đặc biệt dặn dò gì sao, như là chuẩn bị một phần ăn đặc biệt cho tôi?”
Hứa Minh Tâm lòng đầy mong chờ nói, chẳng lẽ Cố Gia Huy một chút thành ý cũng không có?
“À, có, anh Trung có dặn dò. Thật xin lỗi cô, tôi quên mất.”
“Tôi đã nói mà, nhất định phải có chút thành ý chứ.”
Hứa Minh Tâm cười nhìn về phía Thẩm Thanh, tựa ý nói người đàn ông của con cũng không hề thua kém nha.
Sau đó nữ tiếp viên đưa đến hai suất ăn.
“Là cái này?”
“Đúng vậy, anh Trung bảo cô có thể sẽ muốn ăn nhiều chút nên bảo tôi chuẩn bị thêm một phần.”
Hứa Minh Tâm nghe được lời này thì ngây như phỗng, mà Thẩm Thanh bên cạnh cũng bật cười khe khẽ.
“Cố Gia Huy thật hiểu con.”
“Hiểu cái gì mà hiểu, cũng biết con ăn nhiều, sao không biết con cũng muốn ăn ngon?”
Hứa Minh Tâm oán niệm ngập trời mà chọt chọt phần cơm trước mặt, bụng kêu ục ục, không ăn cũng không được.
Cô quả thật chẳng có oán trách gì với đồ ăn, chỉ là… So với rượu vang cùng bít tết cách vách thì lực tác động lên thị giác quá lớn.
Hoàn toàn là cách nhau một trời một vực.
Hứa Minh Tâm vừa ăn vừa tức, mà Thẩm Thanh bên kia lại mang tâm tình trẻ con đi trêu chọc cô.
“Cái này của mẹ cũng ngon, con có muốn ăn một chút không, dù sao gần đây mẹ cũng đang giảm cân.”
“Có thật không? Vậy con liền…”
Cô còn chưa nói hết, Thẩm Thanh chặc lưỡi nói tiếp: “Do chồng mẹ chuẩn bị, con cũng có thể ăn ngon sao?”
“Ầ…
Hứa Minh Tâm cảm thấy tim vừa bị đâm một nhát.
“Cái đó… Bố nuôi đã bao cả máy bay, con có thể ra sau ngồi không?”
“Tùy ý.”
“Con ra phía sau, con sợ con sẽ hộc máu mất.”
Hứa Minh Tâm ngồi máy bay mười hai tiếng rốt cuộc đến được nước Anh.
Đây cũng không phải lần đầu cô tới đây, nhưng lần trước đến quá vội vàng nên vẫn chưa thăm thú được bao nhiêu.
Chỉ vội vã nhìn qua rồi nhanh chóng trở về.
Tiếng Anh của cô không tệ, có thể trao đổi thuận lợi.
Người của buổi từ thiện đã sớm đến đón, dù sao sức ảnh hưởng của Thẩm Thanh ở nước ngoài cũng không nhỏ, là một trong những nghệ sĩ lão làng tiến quân vào Hollywood, vẻ đẹp của bà đã được vô số người nước ngoài công nhận.
Cho dù nay đã ngoài bốn mươi thì bà vẫn là một giai nhân nhan sắc mỹ miều.
Bọn họ đến khách sạn lưu trú, Hứa Minh Tâm còn tưởng là bản thân chỉ cần ăn thì ăn cần ngủ thì ngủ, vui chơi thoải mái một chút liền có thế tham dự dạ tiệc.