Mục lục
Vợ nhỏ, cuối cùng em đã lớn! - Hứa Minh Tâm (Dị Bản)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Huống hồ, đứa bé này còn gọi cô một tiếng mommy!

Cô siết chặt đôi tay nhỏ nhắn của Phó Minh Diệp nói: “Bà Chu, lời đã nói ra rồi thì bà phải có trách nhiệm với lời nói của mình đó! Bà không hề có một chút chứng cứ nào mà đã nói con cháu nhà tôi gian lần, bà không sợ tôi sẽ kiến bà vì tôi vu khống sao? “Có tưởng rằng cô nói như vậy là tôi sẽ sợ có hay sao? Cô không bằng không chứng, lấy căn cứ gì mà đòi kiện tôi tôi vu khống chứ Cẩn thận không tôi kiện ngược lại cô, cho có tăng gia bại sản đầy

Bà Chu cứ dương dương tự đắc nói chuyện, không hề có một chút sợ hãi nào. “Xem ra bà Chu đây cũng là một người có quyền có thể cho tôi mạo muội hỏi một chút, không biết chồng của bà Chu làm nghề gì?”

Hứa Minh Tâm cho tay vào trong ba lỗ rồi bật máy ghi âm lên. “Chồng tôi tự mình thành lập công ty riêng, là một công ty làm về kiến trúc, xây dựng. Trong trường tiểu học quốc tế tư nhân này phải đến một nửa số phòng học là do gia đình tôi đầu tư vào!”

“Vì thế cho nên gia đình bà có thể ăn nói ngang ngược như vậy sao?”

“Đúng vậy đó, thời buổi bây giờ ấy à, có tiền thì mới có quyền, cô nhanh chóng đưa con cháu của nhà cô chuyển sang trường khác đi, nếu không tôi cũng sẽ không khách khi nữa đâu!”

“Được rồi, tôi biết rồi. Đợi một chút nữa tôi sẽ đưa những tư liệu này cho tòa bảo. Phụ huynh học sinh vênh vào hung hăng, lên mặt nạt người, cậy mình đầu tư cho trường học một số cơ sở vật chất mà không coi ai ra gì! Tiêu đề bài báo viết như vậy, bà Chu thấy thế nào?

Hứa Minh Tâm lấy máy ghi âm ra rồi cho phát lại đoạn ghi âm vừa rồi.

Sắc mặt của bà Chu bỗng nhiên thay đổi, tức giận nhìn chằm chằm vào cô rồi nói: “Thế mà cô lại dám âm mưu hãm hại tôi sao?”

“Bà Chu, chồng của bà vật và kiếm tiền như vậy, đầu tư cho trường học vài phòng học cũng là vì hy vọng con trai mình có thể chăm ngoan học giỏi, sau này trưởng thành có thể mang lại thành tựu vang dội. Chứ không phải là để cho bà tiêu xài phung phí, rồi lấy cái cớ này để ức hiếp các em học sinh đâu. Tuổi tác của bà cao như vậy rồi, con cái cũng không còn nhỏ nữa, sao mà bà lại chẳng hiểu biết một chút nào về đạo lý làm người vậy?”

“Cô… Cô đang giáo huấn tôi đấy à? Cô là cái thá gì mà cũng dám giáo huấn tôi chứ?

Nói rồi, bà ta đưa tay lên cao định cho cô một cái tát thật mạnh.

Nhưng Hứa Minh Tâm nhanh tay nhanh mắt liền chụp được tay của bà ta lại.

Tuy rằng sức lực của cô không dịch lại được bà ta nhưng dù gì cũng không để cho bản thân mình phải chịu thiệt thòi

Cô dùng lực đẩy bà ta ra làm cho bà Chu lào đảo lùi về sau mấy bước.

Bà ta còn chưa kịp nói xong thì Hứa Minh Tâm đã cười nói: “Sao nào, bà lại còn muốn động tay động chân đánh người nữa à? Nếu như bà dám đánh vậy thì tôi cũng không còn gì phải khách khí nữa đâu đấy nhé. Bà nói chồng bà có nhiều tiền đúng không? Nhiều tiền mà đầu tư có mấy cái phòng học thì tỉnh là cái quái gì!”

“Ái chà chà, khẩu khi cũng không nhỏ nhì, có bản lĩnh thì cô cũng đầu tư mấy phòng đi!”

“Vậy thì để tôi cho bà mở mang tầm mắt, xem xem bản lĩnh của tôi lớn đến đầu nhé?”

Cô lấy điện thoại ra rồi gọi cho chủ An, rất nhanh sau đó đầu dây bên kia đã bắt máy.

Hứa Minh Tâm báo thắng tên lớp và tên trường học, cô muốn nhờ chủ An điều tra xem bố của Chu Châu Dương làm nghề gì rồi trực tiếp dành cho ông ta một lời cảnh cáo, bảo ông ta nhanh chóng đến mang người vợ cậy quyền cậy thể làm ông ta mất mặt ở trước mặt cô đi ra cho khác.

Chủ An nói sẽ nhanh chóng hoàn thành những việc mà cô vừa giao

Chưa đến năm phút sau thì bà Chu cũng nhận được điện thoại của chồng. “Chồng ơi, anh mau đến trường học của con đi, em đang bị người ta ức hiếp đây này, lần này anh nhất định phải giúp em xã cục tức này.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK