Cô tự tìm việc cho mình làm ở trong vườn hoa, hái hoa hồng tươi dùng để làm trà hoa.
Cô vừa làm việc vừa trấn an cục cưng trong bụng.
Hiện giờ đã sắp bảy tháng, thai động rõ hơn một chút nhưng vẫn còn hơi yếu so với những đứa trẻ khác.
Bác sĩ nói thai nhỉ yếu, thân thể cô quá gầy, sợ là rất khó sinh thuận và cần mổ, đã bắt đầu dự tính ngày sinh rồi.
Lần đầu tiên cô được làm mẹ nên khó tránh khỏi căng thẳng, sợ sinh ra một đứa trẻ không hoàn chỉnh, lại sợ lần trước sinh non ảnh hưởng đến con.
Cô chỉ hy vọng cả nhà bọn họ bình an là tốt rồi.
“Cục cưng, sau này mẹ tuyệt đối sẽ không ép con làm chuyện con không thích. Mẹ không muốn con trở thành người nổi bật mà chỉ muốn con sống vui vẻ. Quyền lực đúng là tốt, nhưng… nó sẽ che đậy lòng người, con đừng bao giờ quên bản tính ban đầu của mình là gì”
“Nếu con là con gái thì mẹ không cần phải lo mấy chuyện này. Nhưng vừa nghĩ tới sau này có người đập chậu cướp hoa đi thì trong lòng lại không thoải mái. Con cảm thấy thằng bé Thiên Âu thế nào? Lớn hơn con một tuổi, mẹ nhìn rất thích, sau này trưởng thành chắc chắn gương mặt sẽ không xấu”
“Mẹ sẽ không ép duyên con nhưng… chỉ cân nhắc. Dù sao bây giờ nam nữ thiếu cân đối nên con gái không lo không tìm được đối tượng.”
Cô nói liên miên không dứt, nhất thời quên mình nên không nghe thấy tiếng bước chân phía sau.
Người kia đến gần cô mới nhận ra có gì đó không đúng.
Mùi rượu nồng nặc!
Cô lập tức nhạy bén xoay người nhìn lại ngã vào lông ngực bền chắc ấm áp, cô bị ôm chặt cứng.
Là Cố Gia Huy, anh uống rượu?
Không phải trước khi ra ngoài vẫn bình thường sao? Sao trở về lại biến thành như vậy?
“Cố Gia Huy.”
Cô muốn đẩy anh ra lại bị anh ôm chặt.
“Đừng động, để cho anh ôm em một lát”“
“Đã… đã xảy ra chuyện gì sao?”
mất đi tín ngưỡng là chuyện đáng sợ cỡ nào không? Mà hôm nay anh đã mất rồi”
Giọng anh khàn khàn, từng chữ bi thương.
Anh rất ít khi hiểu hiện vẻ yếu ớt ở trước mặt cô, anh vĩnh viễn là ngọn núi Thái Sơn sừng sững không ngã ở trước mặt che mưa chắn gió cho cô.
Còn lần này anh đang tìm cô làm cảng tránh gió, tìm cô bảo vệ anh.
Trái tim Hứa Minh Tâm đau đớn.
Tải ápp Һоlа để đọc full và miễn phí nhé.
Anh khí phách hăng hái khiến người ta ngưỡng mộ.
Nhưng lúc chật vật lại níu chặt trái tim người khác.
Anh là người chảy máu cũng không rơi nước mắt, dù có bị thương nghiêm trọng và chảy nhiều máu hơn nữa cũng chỉ cau mày mà không kêu đau.
Nhưng hôm nay…
Anh chật vật giống như một binh lính trốn trại bị đánh tơi bời, anh uống đến khắp người toàn mùi rượu, ôm cô thật chặt tìm kiếm sự an ủi.
Điều duy nhất cô có thể làm là ở cùng anh, chia sẻ niềm vui nỗi buồn, trở thành nơi để anh tỏ bày.