“Nhưng công tử ốc đồng lại tin tưởng cô ấy, tin tưởng cô ấy là người tốt nhất, người khác không thể so sánh được với cô ấy. Cô gái đã bị tẩy não, thật sự cảm thấy mình gắng cổ một chút, cũng có thể biến thành tiền nữ. Cho nên cô gái bắt đầu trở nên cực kỳ chăm chi, cuối cùng cũng có một ngày sẽ như diều gặp gió, và sánh vai với công từ ốc đồng cùng đối mặt với những lời nói đó “Cô ấy tin chắc rằng, những lời không lạc quan trước đó sẽ biến thành những lời chúc phúc. Cô ấymuốn nói cho công từ ốc đồng, tin tưởng cô ấy được không?”
“Được, tin tưởng, anh tin tưởng em sẽ trở nên tốt hon.”
“Cố Gia Huy, điều may mắn lớn nhất đời này của em, chính là gặp được anh.”
“Thì ra tình cảm không cần oanh oanh liệt liệt, tốt hơn chính là tế thủy trường lưu, cảm ơn anh đã cho em một tình cảm như vậy”
“Vậy thì có phải anh nên cảm ơn em, đã cho anh một ngôi nhà?”
Cố Gia Huy dịu dàng nói.
Hứa Minh Tâm nghe vậy cũng bật cười.
Nói cho cùng, trong lòng hai người đều không có người nhà, hai người ở chung với nhau, cũng sẽ có một ngôi nhà.
Ngôi nhà này rất ấm áp, cô sẽ dùng hết tất cả sức lực của mình để bảo vệ, để quản lý. . Chính chủ, rủ bạn đọc chung ﹍ T R U 𝖬 T R U Y Ệ N.vn ﹍
Đơn giản là trong nhà có công từ ốc đồng minh yêu nhất.
Thời gian từng phút từng giây trôi qua, khi Cố Gia Huy về đến nhà, Hứa Minh Tâm nằm trên người anh, đã ngủ quên mất.Anh không đành lòng đánh thức cô dậy, cong cô đưa lên phòng ngủ.
Cố Gia Huy giải quyết xong công việc, đã là 11 giờ, bắt đắc dĩ đánh thức cô gái dậy, để có nhanh chóng đi rửa mặt.
Cô mơ mơ màng màng dụi mắt, liên tục gật đầu, trực tiếp xuống giường, đi thẳng lên phía trước cộp một tiếng đâm vào trên tường, bắn ngược lại.
Cô lại một lần ngã xuống trên giường, Cố Gia Huy chưa kịp ra tay, thấy trên trán cô bị đỏ bừng một chỗ, cũng không biết nên tức giận hay nên cười.
“Sao em không chú ý như vậy?”
“Đau quá. Giấc mơ này thật giống thật mà!”
“Còn nằm mơ, đi tắm rửa nghỉ ngơi thôi. Có đau không, anh xoa một chút cho em”
“Anh xoa một chút thì sẽ không đau nữa, khi nào anh xoa xong em sẽ đi tắm rửa.”
Hứa Minh Tâm vẫn chưa tỉnh ngủ, giống như một con mèo con ngây thơ, chui vào trong lòng ngực Cố Gia Huy, cái đầu nhỏ gối lên đùi anh.
Cố Gia Huy không nhịn được bắt đắc dĩ cười cười, lòng bàn tay ấm áp xoa bóp cái trán cho cô.
Cô bị đầu hơi hơi nhíu mày nhưng không trợn mắt,ngủ cực kỳ ngon.
Rất nhanh đã xoa xong, anh mềm lòng nói: “Nếu em thật sự mệt mỏi, thì cứ ngủ đi, không cần tắm rửa nữa, dù sao anh cũng không chê em”
“Không được. Trời nóng như vậy, sao có thể không tắm rửa chứ? Anh tắm giúp em, em…em ngủ.
Cô vươn cánh tay ngó sen ra, quàng ở trên người Cố Gia Huy làm nũng “Ừm, tuân lệnh”