Mục lục
Vợ nhỏ, cuối cùng em đã lớn! - Hứa Minh Tâm (Dị Bản)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tay Cố Yên cứ siết chặt lấy tay kéo cửa định mở nó ra nhưng rồi lại yếu ớt rũ xuống.

Trong mắt Lệ Nghiêm, Bạch Thư Hân không phải là kẻ thứ ba mà là em gái nhỉ, cô ấy không thể ngăn cản anh trai đối xử tốt với em gái mình.

Cố Yên yếu ớt buông thống tay xuống, cảm thấy thể xác và tinh thần đều mệt mỏi.

Cuối cùng, cô ấy bấm số điện thoại của Lệ Nghiêm.

Chẳng mấy chốc anh ta đã nhấc máy.

“Anh đang ở đâu thế?” Cố Yên hỏi.

“Anh vừa mới nhận được tin Thư Hàn đã trở về nên mới chạy tới nhà con bé xem thử. Lâu rồi nhà con bé không có ai ở, anh sợ một mình con bé không thể lo xuể nên mới chạy tới coi thế nào.”

“Anh đã nói cho cô ấy nghe chuyện hai người không phải là anh em tuột chưa?”

“Chú sẽ nói cho em ấy nghe chuyện này, anh sẽ không nói. Không cần biết anh với em ấy có phải là máu mủ với nhau hay không thì sự yêu thương anh dành cho em ấy vẫn không thay đổi.”

“Lệ Nghiêm… Chúng ta sẽ kết hôn với nhau đúng không? Anh sẽ không bỏ trốn khỏi hôn lễ đâu đúng không?” Cuối cùng Cố Yên cũng đã hỏi ra những lời cô luôn giấu trong lòng mình.

Lệ Nghiêm nghe cô ấy nói thế thì trở nên im lặng, có thể thấy anh ta không ngờ Cố Yên lại hỏi câu này.

Cô ấy đang lo lắng ư?

“Em biết tính anh mà, sẽ không bao giờ có chuyện đó xảy ra đâu.”

“Đúng vậy, em hiểu anh thế cơ mà…” Nhưng tại sao bây giờ đây lòng em cứ cảm thấy lo lắng bất an?

Hiểu anh như thế nhưng em vẫn không cách nào chắc chắn được. . 𝖳ru𝘺ện‎ cop‎ 𝒕ừ‎ 𝒕rang‎ ⩶‎ 𝒕rum𝒕ru‎ 𝘺𝖾n.𝘷n‎ ⩶

Khi nào anh mới có thể cho em cảm giác an toàn đó đây?

Những lời đó cứ nghẹn lại trong cổ họng và cố cách mấy cũng nói không nên lời.

Thật lâu sau đó, Cô Yên khẽ thở dài và quyết định bỏ qua.

“Không có gì đâu, em thuận miệng hỏi một chút thôi, anh cứ đi làm việc của mình đi.”

“Ừ, tối nay em đi ngủ sớm một chút nhé, mai anh sẽ tới tìm em.”

“Được.” Cố Yên cúp điện thoại, khoang xe nhanh chóng trở nên yên tĩnh, bầu không khí nặng nề đến mức cô ấy không thở nổi.

Cuối cùng Cố Yên đã đi uống rượu, người của quán bat gọi điện thoại cho Cố Gia Huy đến đón cô ấy về.

Cô ấy đã uống rất nhiều, suýt chút nữa là nôn hết mật hết gan ra.

Hứa Minh Tâm trông thấy Cố Yên như thế cũng cảm thấy khó chịu.

Cô vội vàng bảo nhà bếp chuẩn bị canh giải rượu, sắc mặc Cố Gia Huy thì lại cực kì nặng nề, tay siết lại thật chặt.

Ai có thể khiến Cố Ngọc thành ra thế này? Chị có thể là Lệ Nghiêm.

Cố Gia Huy đang kìm nén lửa giận của mình.

Hứa Minh Tâm cảm nhận được bão táp mưa sa, cô sợ Cố Gia Huy thật sự sẽ lao ra đi tìm Lệ Nghiêm tính sổ.

“Ừm này… Chú ba Cố, hình như em nhớ tối nay anh có công việc cần xử lý thì phải? Hay là anh đi làm việc đi, ở đây có em lo liệu là được rồi, đằng nào em cũng là con gái!”

“Anh không sao đâu, em không cần phải lo lắng. Anh biết chừng mực nên sẽ không tùy tiện làm gì đâu.”

Cũng may lý trí của Cố Gia Huy vẫn còn đó.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK