Mục lục
Vợ nhỏ, cuối cùng em đã lớn! - Hứa Minh Tâm (Dị Bản)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Anh ta dùng bàn tay to siết chặt vai Bạch Thư Hân thật mạnh, khiến cô ấy cảm thấy hơi đau.

Cô ấy kháng cự, đổi diện ánh mắt của anh ta. “Hai tháng này em có dám cược với anh không?”

“Vậy hai tháng này anh phải giống như người bình thường, nếu không thể khống chế cảm xúc, vậy thì ván cược này phải kết thúc sớm rồi.”

“Được, nếu kết thúc sớm, anh sẽ để Ôn Mạc Ngôn trở lại, sau này em sẽ không còn được thấy anh nữa.”

“Em…”

Bạch Thư Hân cảm thấy có chút không thoải mái khi nghe điều này.

Cô không nói rằng sau này sẽ không bao giờ gặp lại Thiện Ngôn, anh ta cũng rất đáng thương, nhưng anh ta cũng thực quá đáng, nhận thấy rằng anh ta và Ôn Mạc Ngôn chỉ có thể chọn một trong hai mà chọn ra một người sống sót.

Cô ấy hy vọng Ôn Mạc Ngôn sẽ quay trở lại, nhưng cũng không muốn Thiện Ngôn biến mất hoàn toán.

Đó là tình yêu với Ôn Mạc Ngân, sự đồng cảm với Thiên Ngôn

Dù không công bằng nhưng cô ấy không thể dùng một trái tim mà yêu hai người, hai tâm hồn. “Bạch Thư Hân, em có sợ không? Sợ rằng em sẽ yêu anh?”

Thiên Ngôn nói một cách ngà ngắn, đây rõ ràng là một cách tiếp cận trực tiếp. “Quỷ ấu trĩ, em hứa với anh. Dù biết chính mình sẽ không yêu anh, nhưng em không hy vọng anh sẽ biến mất hoàn toàn. Nếu anh đã tồn tại, nhất định là có lý do của anh. Em chỉ hy vọng… Anh đừng làm hại bất kì ai ở bên cạnh Ôn Mạc Ngôn. Dùng thân thể và thân phận của anh ấy rồi thì anh phải giữ gìn cho tốt.”

“Sở dĩ anh tồn tại là bởi vì em.” Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Thành công cũng vậy, thất bại cũng thể, đại khái là như vậy đi.

Bạch Thư Hân nghe vậy, trái tim xao động kịch liệt.

Cô mở miệng, cố gắng nói điều gì đó, nhưng … không biết phải nói thế nào.
Cuối cùng, cô ấy chọn im lặng.

Thiện Ngôn cũng không tiếp tục nói về chủ đề này nữa, kể từ bây giờ, bọn họ bắt đầu giả vờ là một đôi, cô ấy cho anh ta thời gian hai tháng “Lúc tối anh chưa ăn, giờ đói rồi, chúng ta hạn hồi “Em không muốn ra ngoài ăn, hết tiền rồi. Anh không thấy Minh Tâm tìm em để ăn lẩu sao? Vốn đi em có thể ăn một bữa thịt, nhưng giờ không thể rồi

Cô vừa để dành số tiền trong tay gửi tiết kiệm định kì khoảng thời gian vài ngày trước, để lại một ít cho chi phí sinh hoạt.

Nhưng cô không ngờ rằng cách đây một ngày có một người đồng nghiệp kết hôn, tiêu một khoản tiền mừng xong là thắt lưng buộc bụng để sống.

Vốn dĩ tưởng rằng hôm nay Hứa Minh Tâm tới, hai người còn có thể nấu thịt bò, ăn cảnh gà, nhưng cuối cùng thì … hoàn toàn không còn rồi. “Vậy thì anh sẽ nấu cho em.”

“Anh có thể nấu sao? “Anh có thể học, anh sẽ không thua kém tên vô dụng đó.”

“Anh ấy không phải kẻ vô dụng.”

“Bạch Thư Hân, sau này ở trước mặt anh không cho phép em nhắc tới kẻ vô dụng đó. Chúng ta hiện tại là một đôi, em nhắc tới người đàn ông khác làm gì?”

“Rõ ràng là anh nói trước…” Bạch Thư Hân bắt lực nói

“Anh có thể nhưng em không thể. Anh ta nói rõ ràng hơn, trống nghiêm túc và tức giận … và có thêm một chút đáng yêu.

Cô bất lực mỉm cười, không nói lên lời gì nữa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK