Diên dùng ngôn ngữ ký hiệu, người đàn ông kia lập tức ngầm hiểu rồi gật đầu rời đi.. Hứa Minh Tâm không hiểu ngôn ngữ ký hiệu của người khiếm thính, cho nên không hiểu đó có nghĩa là gi.
Cô không biết, động tác như thế là có ý muốn bọn họ chặt đi cánh tay của hai tên lưu manh này.
Bọn chúng sở cậu thì được nhưng không được Sở Hứa Minh Tâm.
Những người này tới vội vàng mà đi cũng vội vàng, rất nhanh nhà hàng lại trở nên yên tĩnh.
Hứa Minh Tâm cũng trợn mắt há hốc mồm, một lúc lâu sau vẫn chưa phản ứng lại được. “Những… Những người này từ đâu ra vậy?”
“Bọn họ đều đang âm thầm bảo vệ tôi, là người của anh hai. “Cho nên khi chúng ta đi chơi, những người này đều âm thầm đi theo sao?”
Hứa Minh Tâm trừng lớn hai mắt, càng nghĩ càng thấy ớn.
Diên nghe vậy, ấy này nhìn cô: “Xin lỗi
Sau khi có bình tĩnh lại thì cũng hiểu rõ tình trạng đặc biệt của Diễn, khó trách lại phải bảo vệ như vậy. Cô nhẹ nhàng lắc đầu nói: “Không có gì, chỉ là tôi đột nhiên bị doạ mà thôi. Giờ tôi đã hiểu, tại sao anh trai cô lại yên tâm mà rời đi như vậy, thì ra là còn có nhiều người âm thầm bảo vệ như vậy. Cũng may tôi không phải là người xấu, không lừa bán cô, nếu không chắc chắn tôi cũng sẽ trở thành người tàn tật mất. Như này có thể nhìn ra được, anh trai cô rất tốt với cô.
Diên không trả lời, chỉ gật đầu.
Cậu ấy cụp mắt xuống, bên trong cất giấu một cảm xúc không dễ bị phát hiện.
Cô sẽ không biết, sự bảo vệ này phải trả một cái giả lớn như thế nào để đổi lấy.
Hứa Minh Tâm đưa cậu ấy tới trung tâm thương mại mua sắm và đi dạo phố.
Đã sắp tới tết Nguyên Đán, một năm mới lại sắp bắt đầu rồi, các trung tâm thương mại đều đang trưng bày các món đồ cho năm mới.
Hứa Minh Tâm mua cho cậu ấy rất nhiều đồ màu đỏ. Bởi vì ngày tết ở phương Đông, màu đỏ tượng trưng cho may mắn và rực roi .
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Bị Học Sinh Tỏ Tình Phải Làm Sao Đây?
2. Ly Hôn Có Vẻ Khó
3. Ngài Vương, Kết Hôn Nhé!
4. Đám Bạn Trai Đồng Thời Cầu Hôn Tôi, Làm Sao Giờ
=====================================
Cô còn kể với cậu ấy rất nhiều truyền thuyết lâu đời của phương Đông, ví dụ như chuyện về con Niên Thủ hoặc những thứ khác.
Diên cũng không chế phiền, tập trung tinh thần lắng nghe, giống như là một cậu học sinh tiểu học siêng năng. Cậu ấy cảm thấy rất hứng thú mà cũng không cảm thấy Hứa Minh Tâm phiền. Thật ra là vì không cảm thấy
Hứa Minh Tâm phiền, cho nên mới thích nghe cô nói chuyên mà thôi.
Thích những câu chuyện truyền thuyết sinh động như thật từ trong miệng có nói ra, vì nó tràn đầy tình cảm và muôn màu muôn vẻ.
Thích dáng vẻ khi cô ăn uống, không cần quá lịch sự nhưng cũng không phải quá thô lỗ. Cô ăn rất thoải mái, rất đơn giản đến mức có thể khiến người ta cảm nhận được sự vui vẻ.
Thích dáng vẻ khi có mua đồ cho cậu, còn dò hỏi ý kiến của cậu.
Có người chỉ chi trò trò cậu ấy, cô cũng sẽ không chút do dự mà đáp trả lại.
Có một thằng nhóc đùa giỡn ở bên cạnh cậu ấy, cô cũng sẽ dùng lời lẽ nghiêm túc để dạy bảo thắng bé đó.
Diện cũng không thiếu người quan tâm, người vây xung quanh cậu ấy quá nhiều. Nhưng hoặc nhiều hoặc ít, đều là vì lợi ích.
Mẹ không cho câu ấy chết là bởi vì muốn trả thù cho gia tộc
Anh trai không cho cậu ấy chết là bởi vì mệnh lệnh của mẹ.