“Anh cho tôi uống cái gì?”
“Thuốc kích dục”
“Anh… anh điên rồi?”
“Hoặc là cậu làm cô ta, hoặc là ông đây làm cậu, tự mình chọn”
Halley vô cùng bá đạo nói.
Sau đó ra ngoài đóng cửa lại.
Đội hộ vệ nhìn thấy anh ta, không dám thở.
Bọn họ đều là tâm phúc của Halley, chỉ nghe lời của mình anh ta, hôm nay cho dù nghe thấy cái gì, họ cũng sẽ không tiết lộ ra ngoài nửa lời.
Bọn họ rất ngạc nhiên, không ngờ chủ của mình lại hồ đồ không lối thoát như vậy, rõ ràng biết Diên là đàn ông, nhưng vẫn sai càng thêm sai.
“Nhìn cái gì mà nhìn, đều cút hết đi cho tôi” Halley gầm lên.
Tất cả mọi người, ngay ngắn lui xuống.
Mà anh ta vẫn dựa ở cửa, cơ thể nặng nề, trượt xuống từng chút một, ngồi trên mặt đất.
Đây là cách duy nhất mà anh ta có thể ép buộc cậu ấy.
Nếu như lần này thất bại, Diên vẫn u mê không tỉnh ngộ, vậy anh ta sẽ cùng phát điên với cậu ấy một lần.
Đáng, mọi chuyện đều rất đáng.
Trong phòng, Hứa Minh Tâm bị trúng rất ít thuốc mê, cho nên dần dần tỉnh lại.
Cô nhìn thấy khung cảnh xa lạ, trong lòng sợ hãi, nhanh chóng đi mở cửa. Nhưng cửa không mở được.
Cửa sổ cũng bị khóa lại không thể nào chạy thoát.
Mà trong phòng tắm lại truyền ra tiếng nước chảy, chứng minh có người ở bên trong, khiến cô sợ hãi run lên.
Lẽ nào, Halley sẽ làm mất đi sự trong trắng của mình sao?
Diên ướt đẫm trong nước lạnh, dục vọng toàn thân cũng dần dần biến mất, khiến cậu ta dễ chịu hơn rất nhiều.
Cậu ta không biết Hứa Minh Tâm đã tỉnh lại chưa, có chút lo lắng, không nhịn được ra ngoài kiểm tra.
Đẩy cửa đi ra, thì nhìn thấy cô đang run rẩy, trong tay cầm bình hoa đang giơ lên.
“Là… là cậu? Sao lại là cậu?”
Hứa Minh Tâm đã chuẩn bị chiến đấu đến chết, nhưng không ngờ người đi ra lại là Diên.
Cô lập tức đặt bình hoa xuống, đi về phía cậu ta.
Toàn thân cậu ta ướt sũng, vô cùng thảm hại.
“Đừng qua đây, tôi bị hạ thuốc rồi” Cậu ta lập tức ngăn lại.
Nghe thấy vậy, bước chân của cô dừng lại.
Cô đứng tại chỗ ngẩn ra nhìn cậu ấy.
Halley muốn hai người bọn họ phát sinh quan hệ sao?
Anh ta muốn thành toàn cho Jane, hủy hoại mình sao?
Diên nhìn thấy sự sợ hãi trong mắt cô, trái tim đau đớn.
Cậu ta thở ra một hơi, nói: “Tôi không biết tôi đã uống cái gì, tác dụng của thuốc mạnh thế nào, bao giờ kết thúc. Nhưng bây giờ cô ở cùng tôi, rất không an toàn, cô cách xa tôi một chút, xác định cô không sao là tốt rồi, tôi sợ cô tự sát. Tôi ở trong phòng tắm, cho dù phát ra âm thành gì, đều đừng quan tâm đến tôi. Cho đến khi Halley thả cô ra ngoài, biết chưa?”
“Thuốc kích dục”
“Anh… anh điên rồi?”
“Hoặc là cậu làm cô ta, hoặc là ông đây làm cậu, tự mình chọn”
Halley vô cùng bá đạo nói.
Sau đó ra ngoài đóng cửa lại.
Đội hộ vệ nhìn thấy anh ta, không dám thở.
Bọn họ đều là tâm phúc của Halley, chỉ nghe lời của mình anh ta, hôm nay cho dù nghe thấy cái gì, họ cũng sẽ không tiết lộ ra ngoài nửa lời.
Bọn họ rất ngạc nhiên, không ngờ chủ của mình lại hồ đồ không lối thoát như vậy, rõ ràng biết Diên là đàn ông, nhưng vẫn sai càng thêm sai.
“Nhìn cái gì mà nhìn, đều cút hết đi cho tôi” Halley gầm lên.
Tất cả mọi người, ngay ngắn lui xuống.
Mà anh ta vẫn dựa ở cửa, cơ thể nặng nề, trượt xuống từng chút một, ngồi trên mặt đất.
Đây là cách duy nhất mà anh ta có thể ép buộc cậu ấy.
Nếu như lần này thất bại, Diên vẫn u mê không tỉnh ngộ, vậy anh ta sẽ cùng phát điên với cậu ấy một lần.
Đáng, mọi chuyện đều rất đáng.
Trong phòng, Hứa Minh Tâm bị trúng rất ít thuốc mê, cho nên dần dần tỉnh lại.
Cô nhìn thấy khung cảnh xa lạ, trong lòng sợ hãi, nhanh chóng đi mở cửa. Nhưng cửa không mở được.
Cửa sổ cũng bị khóa lại không thể nào chạy thoát.
Mà trong phòng tắm lại truyền ra tiếng nước chảy, chứng minh có người ở bên trong, khiến cô sợ hãi run lên.
Lẽ nào, Halley sẽ làm mất đi sự trong trắng của mình sao?
Diên ướt đẫm trong nước lạnh, dục vọng toàn thân cũng dần dần biến mất, khiến cậu ta dễ chịu hơn rất nhiều.
Cậu ta không biết Hứa Minh Tâm đã tỉnh lại chưa, có chút lo lắng, không nhịn được ra ngoài kiểm tra.
Đẩy cửa đi ra, thì nhìn thấy cô đang run rẩy, trong tay cầm bình hoa đang giơ lên.
“Là… là cậu? Sao lại là cậu?”
Hứa Minh Tâm đã chuẩn bị chiến đấu đến chết, nhưng không ngờ người đi ra lại là Diên.
Cô lập tức đặt bình hoa xuống, đi về phía cậu ta.
Toàn thân cậu ta ướt sũng, vô cùng thảm hại.
“Đừng qua đây, tôi bị hạ thuốc rồi” Cậu ta lập tức ngăn lại.
Nghe thấy vậy, bước chân của cô dừng lại.
Cô đứng tại chỗ ngẩn ra nhìn cậu ấy.
Halley muốn hai người bọn họ phát sinh quan hệ sao?
Anh ta muốn thành toàn cho Jane, hủy hoại mình sao?
Diên nhìn thấy sự sợ hãi trong mắt cô, trái tim đau đớn.
Cậu ta thở ra một hơi, nói: “Tôi không biết tôi đã uống cái gì, tác dụng của thuốc mạnh thế nào, bao giờ kết thúc. Nhưng bây giờ cô ở cùng tôi, rất không an toàn, cô cách xa tôi một chút, xác định cô không sao là tốt rồi, tôi sợ cô tự sát. Tôi ở trong phòng tắm, cho dù phát ra âm thành gì, đều đừng quan tâm đến tôi. Cho đến khi Halley thả cô ra ngoài, biết chưa?”