Mục lục
Vợ nhỏ, cuối cùng em đã lớn! - Hứa Minh Tâm (Dị Bản)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Quả nhiên… quả nhiên là như vậy.” Cô ta lầm bẩm, khoé miệng nở một nụ cười chua xót: “Phụ nữ luôn luôn rất nhạy cảm, tôi đã đoán được cô cố ý chia tay với Ôn Mạc Ngôn. Nếu như tôi nói với cô, tôi lưu luyến Ôn Mạc Ngôn trước kia, đồng thời cũng muốn để cô hoàn toàn biến mất trong thế giới của anh ấy thì sao?”

“Ý cô là gì?” .

Truyện đề cử: Vạn Thiên Sủng Ái

“Tôi muốn anh ấy quên cô. Trong người anh ấy có nhiều nhân cách, rất dễ bị thôi miên. Tôi sẽ làm anh ấy quên cô và cũng hy vọng kiếp này cô đừng bao giờ xuất hiện trước mặt anh ấy nữa, được không?”

“Cho tôi một lý do? Tại sao tôi phải nghe theo lời của cô?”

“Tôi sẽ yêu anh ấy, dùng cả sinh mạng của mình để yêu anh ấy! Hai người không thể quay lại như trước nữa, nếu anh ấy vẫn ở với cô thì sẽ phải buông tha cho nhà họ Ôn. Cô cũng biết ông Bạch thích tôi chứ không thích cô, nguyên nhân rất đơn giản, bởi vì gia tộc Biellmann rất mạnh, có hoàng thất làm chỗ dựa nên càng mạnh hơn.”

“Chỉ có hợp tác với nhau, chúng ta mới có thể đứng vững. Chỉ cần tôi kết hôn với anh ấy, tất cả tài sản của Biellmann sẽ thành của hồi môn của tôi!”

“Anh ấy sẽ quên hết nên sẽ sống thỏa mái hơn một chút, tôi hy vọng cô có thể đồng ý. Nếu cô cần thời gian quên anh ấy, tôi sẽ giúp cô.”

“Không cần, chỉ cần cô thôi miên anh ấy xong, tôi sẽ đồng ý.”

Cô ấy từ từ cụp mắt xuống, nắm chặt ngón tay, móng tay đâm hết vào lòng bàn tay.

Câu này rất nhẹ nhàng nhưng cần phải lấy hết can đảm mới có thể nói ra được.

“Cảm ơn cô, hy vọng… về sau chúng ta sẽ không bao giờ gặp lại nhau nữa.”

Christie cúi đầu với cô ấy, thái độ rất thành khẩn, cuối cùng nhìn một cái thật sâu rồi quay đầu rời đi.

Đầu óc Bạch Thư Hân đau khủng khiếp, thần kinh cực kì căng thẳng.

Kết quả này có vẻ là tốt nhất.

Đêm nay, Bạch Thư Hân ngủ không hề ngon, liên tục gặp ác mộng.

Sáng hôm sau cô ấy lên máy bay, chạy trối chết về Đà Nẵng.

Hứa Minh Tâm đã sớm ra sân bay đi đón.

“Cậu không sao chứ “

Cô còn chưa nói xong thì Bạch Thư Hân đã chống đỡ không được mà ngất đi trong vòng tay cô.

Chuyện này làm cô cực kỳ hoảng sợ, vội vàng đưa Bạch Thư Hân đến bệnh viện, bác sĩ nói cô ấy không ngủ đủ giấc và mệt mỏi quá độ nên mới ngất đi.

Trong khi Bạch Thư Hân hôn mê luôn gặp phải ác mộng, bác sĩ đành phải tiêm cho cô ấy một liều thuốc an thần để giúp cô ấy bình tĩnh lại.

Lúc đi thì cô ấy vẫn còn khỏe mạnh nhưng sau khi trở về, cả người đều gầy yếu, khiến cho người khác nhìn thấy mà đau lòng.

Lần đính hôn này… chắc cô ấy rất đau khổ.

Hứa Minh Tâm chăm sóc trước giường, chờ cô ấy tỉnh lại đã là buổi tối.

Đã rất lâu rồi Bạch Thư Hân chưa ngủ ngon như vậy, cảm thấy cả người rất thỏa mái.

Cô ấy nói với Hứa Minh Tâm rằng mình không sao cả, cô ấy đã sống lại, về sau cũng sẽ không dây dưa với Ôn Mạc Ngôn nữa, đây là kết quả tốt nhất.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK