Áp lực lớn quá.
Có một người chồng sắp cưới vừa đẹp trai vừa giàu có, áp lực quá lớn!
Bây giờ cô chẳng hề muốn công khai quan hệ giữa mình và Cố Gia Huy chút nào cả. Hứa Minh Tâm sợ mình sẽ bị mấy người phụ nữ ngoài kai nuốt chửng.
Cố Gia Huy nhéo mũi cô rồi nói: “Lần này có thể dẫn theo người nhà đi. Em cứ đi theo Bạch Thư Hân là được rồi.”
Anh cố ý lựa chọn bộ tài vụ, lần này còn nới lỏng điều kiện cho phép nhân viên thực tập đi theo.
Vì sao chứ, chính là có thể để cho cô nhóc này đi theo.
Hứa Minh Tâm nghe Bạch Thư Hân cũng đi thì hào hứng, cô gật đầu liên tục.
Ngày hôm sau, Hứa Minh Tâm thu dọn hành lý xong xuôi rồi chuẩn bị xuất phát.
Cô phải đi tới hội tụ với Bạch Thư Hân trước. Lần này J&C đi chính là suối khoáng nóng Hòa Thiên, đã có thể leo núi lại còn có thể tắm nước nóng, thư giãn.
Cô ở Đà Nẵng lâu như thế rồi mà chưa từng đi Hòa Thiên bao giờ.
Bây giờ là đầu tháng mười, lá cây bắt đầu trở nên vàng úa. Nghe nói trên núi tháng mười lá cây đều sẽ đổ vàng, lúc gió thổi qua sẽ vô cùng đẹp.
Hứa Minh Tâm còn đặc biệt lên Google điều tra, nghe nói ở đó là thánh địa của các cặp đôi yêu nhau. Không biết bao thiếu nam thiếu nữ đã nắm tay nhau thành công ở đó, ở bên cạnh nhau cả quãng đời còn lại. Còn có không ít người tới đây cầu duyên, trên cây treo đầy tờ giấy cầu nguyện.
Lúc Hứa Minh Tâm và Bạch Thư Hân ngồi trên xe thì đã vô cùng hưng phấn, hai cô rất chờ mong về cuộc du lịch lần này.
Lần này đi bốn ngày liền, có thể chơi đùa thỏa thích rồi.
Bạch Thư Hân thì thấy vẻ mặt kích động của Hứa Minh Tâm thì thừa biết cô nhóc này đã bị Cố Gia Huy nuốt trọn xương.
“Hứa Minh Tâm này, Cố Gia Huy giấu cậu chuyện lớn như thế mà cậu cứ bỏ qua à?”
“Không thì sao bây giờ?”
Hứa Minh Tâm chớp chớp mắt nhìn chằm chằm vào Bạch Thư Hân với vẻ thắc mắc.
“Không có gì, cứ thế này cũng được. Gả cho một anh chàng đẹp trai giàu có, trực tiếp đi tới đỉnh cao cuộc đời.”
“Thư Hàn, bỗng nhiên tớ biến thành người giàu rồi nhưng tớ vẫn có chút không thích ứng được.”
“Vậy cậu có cần tớ mượn tiền của cậu để cho cậu thích ứng một chút không?”
“Trong tay tớ có mười triệu, là đi làm thêm dành dụm được. Cậu có cần không?” Hứa Minh Tâm còn tưởng thật.
“Quỷ nghèo.”
“Mười triệu là đã có thể ăn được rất nhiều món ngon rồi đó! Lần này tớ mang đi hết rồi này, tớ phải ăn ngon chơi vui, không thể bỏ lỡ cơ hội khó có được như thế này! Đợi lát nữa cậu có muốn ăn các gì thì cứ nói cho tớ biết, tớ mua cho cậu!”
Hứa Minh Tâm vỗ ngực rồi nói với vẻ rất hào hùng.
Bạch Thư Hân dở khóc dở cười. Cô thật sự rất hi vọng Hứa Minh Tâm có thể hạnh phúc, nhưng đừng bao giờ bị tổn thương.