“Tôi không muốn yêu ai cả, tôi chỉ muốn người đàn ông tốt nhất trên đời thôi, những thứ này đều là bà nợ tôi. Hiện tại, từ từ trả lại..”
“Ha ha ha hai”
Trong phòng to lớn truyền ra tiếng cười đắc ý của bà ta, một tiếng to hơn một tiếng.
Còn bà chủ thì từ đầu đến cuối đều ngẩn người.
Bạch Thư Hân và Ôn Mặc Ngôn cũng có thể được coi là xua tan mây mù nhìn thấy mặt trăng.
Sức khỏe của Mạc Âu cũng không phải là rất tốt, bên cạnh luôn cần người chăm sóc.
Bạch Thư Hân luôn cảm thấy mình nợ đứa trẻ quá nhiều nên đi đâu cũng mang theo.
Cô ấy thích đưa các con đến chỗ Hứa Minh Tâm chơi, mỗi ngày Ôn Mặc Ngôn sẽ đến đón vợ con sau khi tan sở.
Hôm nay là ngày nghỉ ngơi hiếm hoi nên định cùng Bạch Thư Hân đi mua sắm, nhưng mà không ngờ lại nhận được điện thoại của Cố Gia Bảo.
Ông cụ vậy mà còn nhờ cô sắp xếp chọn cho Tạ Quế Anh một vài bộ quần áo đẹp hơn để có thể là để tham gia lễ kỷ niệm thành lập công ty con.
Kể từ khi ông cụ tự mình gọi điện nhờ thì cô đã đợi trong cửa hàng.
Bạch Thư Hân nhấm nháp quả hồ trăn, nói: “Bác sĩ Anh này cũng có bản lĩnh lớn nhỉ, nói khó nghe một chút thì cũng chỉ là người chăm sóc bà chủ thôi, nhưng mà giờ lắc mình một cái đã trở thành con gái nuôi của nhà họ Cố, là con gái út của nhà họ Cố. Bây giờ cô ta bước ra chắc chắn sẽ được mọi người chú ý, là tiêu điểm của đám đông. Đây chính là ví dụ sinh động cho câu chim sẻ bay lên cành làm phượng.
hoàng”
Bạch Thư Hân có ấn tượng sâu sắc với cô ta, dung mạo đẹp đẽ, chỉ là… thái độ hung hăng của cô ta đã để lại ấn tượng xấu cho cô ấy.
“Cô ấy đã chăm sóc bà chủ trong những năm qua, hiện tại thì bệnh tình của bà ấy đã tốt hơn, ít nhiều gì cũng có công lao của cô ấy. Trong nhà họ Cố từ trên xuống dưới đều rất cảm kích cô ấy”
“Điều đó có thể hiểu được, nhưng mà cậu không nghĩ rằng… nó kỳ quái sao?”
Bạch Thư Hân nhíu mày thật chặt, mọi chuyện có vẻ hợp tình hợp lý. Nhưng mà cô ấy lại cảm thấy răng mọi thứ đang phát triển quá nhanh, khiến mọi người mất cảnh giác.
Hứa Minh Tâm cũng chìm trong sương mù, bởi vì cô hiếm khi đến chỗ của anh hai, nên cô cũng không biết họ ở chung với nhau như thế nào.
Nhưng mà cô chưa từng thấy ông cụ coi trọng một người như vậy, ông đối người con dâu này chỉ là không phản đối, nhưng mà còn bác sĩ Anh thì còn hơn thế nữa.
Nếu không phải cô biết ơn Tạ Quế Anh thì cô thực sự sẽ có chút ghen ty.
“Cậu cảm thấy không đúng chỗ nào?”
“Tớ cũng không thể nói rõ cho cậu nghe được, tớ cũng không quen cô ta. Nhưng mà cậu phải cẩn thận, tớ luôn cảm thấy bác sĩ Anh không phải là người tốt lành gì”
“Tớ và cô ta không có tiếp xúc nhiều, ông cụ và anh hai thì thông minh như vậy, nếu thật sự có vấn đề gì thì họ không thể nào không phát hiện ra. Bây giờ c‹ đã là con gái nuôi rồi, cũng coi như là một nửa người nhà họ Cố, tớ cũng chỉ có thể khách khí với cô ấy mà thôi. Có điều là ngày hôm nay không thể đi mua sắm với cậu rồi, để lần sau nhé”
“Tại sao không đi, cậu đi cùng với tớ, tớ ngược lại muốn quan sát cô bác sĩ Anh này thật kỹ xem rốt cuộc là thần thánh phương nào mà có thể làm cho già trẻ nhà họ Cố yêu thích như vậy!”
Bạch Thư Hân trở nên nghiêm túc hơn, trực tiếp gọi điện bảo người ta mang con về.
Khi Tạ Quế Anh đến nơi thì được đưa đón bằng một chiếc xe đặc biệt, vô cùng phô trương nên thu hút vô số người xem trên suốt chặng đường.
Cô ta cũng rất sốc khi nhìn thấy Bạch Thư Hân, hình như cô ta không ngờ rằng ngoài họ ra sẽ có người thứ ba.