Cố Gia Huy siết chặt năm đam, anh cổ kiem chế không chạy tới đỡ cô mà chỉ lạnh giọng nói: “Có gì buon cui sao?”Giọng nói của anh không lớn nhưng vô cùng lanh lùng, moi người nghe xong đeu lặng im thin thit.
Không gian xung quanh đều trở nên tính lặng hơn.
Hứa Minh Tâm ngồi ở bên trái còn Cố Gia Huy ngồi ở bên phải, ở giữa hai người cách nhau một lối đi.
Thực ra Cố Gia Huy cũng không quan tâm gì tới đám cưới này cả, tất cả mọi sự chủ ý của anh đếu dồn lên người của Hứa Minh Tâm.
Hình như… cô không được vui lắm.
Cô cúi gằm đầu xuống và không nhìn bất cứ ai cả, hai tay cô để trên đầu gối, nghich qua nghịch lại quân áo trên người mình.Cô gái nhỏ của anh phải chịu ấm ức rồi.
Cố Gia Huy định đứng dậy đưng đã bị Cố Gia Bảo ngăn lại.
“Bây giờ con đi cũng chẳng có ích gì, con định làm gì trong khi mọi người đang nhìn chằm chằm như the?”
“Nếu như con đã đồng ý là chờ hai năm thì trong hai năm này con nhất định phải nhẫn nhịn.”
CôGia Huy nghe vậy thì nghiên chặt răng. ngói lại chỗ của mình: “Mặc dù con không thể giúp đỡ ra mặt nhưng nếu như con muốn âm thắm làm cái gìđó thì bố cũng không ngăn cản con. Gia dinh nhà họ Hữa cũng coi như là thân thích, hai đứa con gái nhà họ cũng là con dâu của nhà họ Cố chúng ta. Bố sẽ không nhất bên trọng, nhất bên khinh đầu. Nếu như Hứa Văn Mạnh không thể đối xử công bằng với hai đứa con gái thì con có thể ra mặt cho Hứa Minh Tâm. Nhưng đối phương dù sao cũng là bố vợ con, con phải nế mặt một chút.”
“Mình âm thầm giành mối làm ăn của bọn họ, không có việc gì thì dọa nạt một chút, đại khái thôi là được, đừng làm việc gì quá đáng quá.”
“Bố, bố hình như rất có kinh nghiệm nhì.”
Cố Gia Huy nhướn mày nói.
“Ấy, lúc bố còn trẻ cũng từng làm qua không ít việc xấu. Những chuyện này bổ nói với con đều là dựa vào kinh nghiệm của bố đẩy, chứ không phải đùa đâu. Đợi sau khi buổi lễ kết thúc đi, đến lúc đó thì con hãy đi an ủi bạn gái của con.”
“Vâng”
Từng giây từng phút trôi qua, Cố Gia Huy cảm giác vô cùng khó chịu.
Sau khi mục sư tuyên bố, hai người trao nhẫn cho
nhau xong thì buổi lễ cũng coi như gắn kết thúc.Phia sau chi còn lại chuyện cô dâu chủ rế honnhau và ném hoa.
Người nhận được hoa cười sẽ là người kết hôn tiếp theo.
Lúc này Hứa Minh Tâm mới ngắng đầu lên.
HứaAn Kỳ quay người lại về phía sau rối ném
hoa về phía những người đến dự tiệc. Tất cả mọi người đều ngẩng cổ mong chờ, hy
vọng người được ném hoa cưới chính là mình.
Cuối cùng thì bỏ hoa cưới rơi trúng vào trong lòng của Cổ Yên.
Cổ Yên ngây người ra một lúc, cô không có ý định cướp mà hoa cưới lại tự động bay về phía cô sao?
Ánh mắt của tất cả mọi người đều tập trung về phía cô và mang theo sự chúc phúc.
“Xem ra chuyện vui tiếp theo của nhà họ Cổ là rơi vào cô tư của nhà này rồi.”