Đương nhiên là anh không biết lau, nhưng năng lực học tập của anh rất nhanh, chì hỏi Hứa Minh Tâm một lần anh đã biết đã lau bàn, lau sàn một cách thành thao rồi.
Ba người cùng làm việc, tốc độ cũng theo đó mà tăng nhanh.
Cho đến khi hai người họ đi thay đồng phục, Cố Gia Huy đã mua đồ uống và kem về. Để uống dành cho Phó Bình Sinh, còn kem này là món yêu thích của Hứa Minh Tâm “Ôi, vui quá đi, đúng lúc em đang nghĩ trời quá nóng, muốn mua một ít kem que “
“Bởi vì anh là con sâu trong bụng của em nên đương nhiên biết em muốn ăn cái gì. Nhưng không thể ăn quá nhiều, có hại cho dạ dày.”
“Vâng, vâng, em chỉ ăn một que thôi.”
Cô gật đầu như giã tôi.
Nhìn hai người họ như vậy, Phó Bình Sinh như nhìn thấy chính bản thân mình lúc còn trẻ, không nhịn được mà mìm cười.
Ngày hôm sau, khi mọi người vẫn đang chen lấn để theo sau Gordon, ở bên này Phó Bình Sinh đã mở cửa sau cho Hứa Minh Tâm, bắt đầu dạy cô tay nghề độc đáo của riêng mình.
Ông ấy không bằng Gordon, vì vậy những người kia sẽ không tìm đến để nhận ông ấy làm thấy,
Ông ấy đã luôn buồn bực vì thất bại, nhưng giờ đã nghĩ thông suốt rồi.
Thiên phủ của Hứa Minh Tâm có hạn, đầu óc cũng không linh hoạt. Nhưng cô không bao giờ nịnh nọt a dua hay sống hai mặt, đạo đức giả, Mỗi ngày luyện tập dùng dao, làm rau củ, quét dọn vệ sinh, cô không bao giờ làm qua loa cho có, Phó
Binh Sinh cũng rất an tâm khi dạy bảo cho cô.
Vì được Phó Bình Sinh tiền cử, Hứa Minh Tâm càng ngày càng tiếp đón được nhiều khách hơn.
Học trò của Phó Bình Sinh hiển nhiên sẽ nổi tiếng hơn nhiều so với những thực tập sinh vô danh.
Mà tay nghề của Hứa Minh Tâm cũng thường xuyên nhận được những lời khẳng định, rất nhiều khách hàng là những khách hàng quay lại quán, là những người đã từng ăn ở đây và muốn quay lại thêm lần nữa.
Trước đây, mỗi lần Cố Gia Huy đến đều có thể gọi đồ Tây mà Hứa Minh Tâm làm, nhưng bây giờ… lại phải xếp hàng.
Vợ mình có năng lực, đây là chuyện tốt, cần phải hết sức ủng hộ.
Cố Gia Huy thường viết một câu lên mặt trên của tiền boa.
Mỳ Ý sốt kem nằm hôm nay rất ngon. Mọi người đều ăn rất vui vẻ. Tiếp tục cố gắng nhé. Hứa Minh Tâm gấp từng tờ tiền thật ngay ngắn rồi bỏ vào trong túi, chậm rãi tập hợp lại,
Cô không nghĩ tới, Gordon lại chủ động đến tim cô, muốn nhận cô làm học trò. Cần ba năm để huấn luyện, sau ba năm, khẳng định cô sẽ đứng thứ hai chi sau ông ta, khiến cho người khác ghen tị không thôi.
Nhưng Hứa Minh Tâm đã lập tức từ chối: “Tôi sắp kết hôn rồi, cuối tháng tám là phải trở về. Tôi không thể bái thầy học nghệ. Hơn nữa tôi chẳng có chỉ hướng gì lớn lao, không muốn công thành danh toại, cũng không muốn trở thành đầu bếp địa ngục thứ hai. Tôi chỉ muốn được là chính mình, được nấu ăn cho những người mình thích. Lúc nào tâm trạng tốt thì tự mình làm, còn không tốt thì ra tiệm ăn, như vậy là được rồi.”
Nghe vậy, Gordon không khỏi nhíu chặt chân mày, nói: “Cô đang đùa tôi sao? Hay đây chỉ là thủ đoạn của cô, muốn theo học nhưng lại vờ vịt?”
“Đương nhiên không phải. Tôi cảm thấy Phó Bình Sinh đã dạy tôi rất tốt. Thiên phủ của tôi không cao, còn rất nhiều thực tập sinh tài năng hơn tôi. Ông chọn một người khác cũng rất được mà.”