Mục lục
Vợ nhỏ, cuối cùng em đã lớn! - Hứa Minh Tâm (Dị Bản)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Cậu? Ai là cậu của cậu? Tôi khong có quan hệ gì với cậu cải”

Quý Mặc Nhiên lập tức nhảy dựng lên.

“Minh Tâm là người phụ nữ của cháu, cậu là cậu của cô ấy nên đương nhiên cũng là cậu của cháu. Cậu không cần giữ cháu lại ăn sáng đâu, cháu phải vội quay về tập đoàn nên đi trước đây.”

“Đùa… Đùa giỡn cái gì vậy?”

Quý Mặc Nhiên làm dáng vẻ như chưa từng nhìn thấy người nào vô liêm sỉ như vậy.

Khi ông ta còn đang suy nghĩ, Cố Gia Huy đã đi xuống dưới tầng.

Hứa Minh Tâm ngủ đến mười giờ mới dậy, tối hôm qua cô thật sự vô cùng mệt mỏi.

.. Cô mở mắt ra không nhìn thấy Cố Gia Huy, rõ ràng kết quả giống như trong dự đoán nhưng cô vấn khó mà kìm nén sự mất mát.

Cô bĩu môi, nói: “Đồ không có lương tâm, ngủ xong rồi thì chạy. Đồ móng heo!”

Sau khi tắm rửa xong, cô mở cửa nhưng không ngờ có một đoàn người đứng bên ngoài cánh cửa và đang nhìn chằm chằm vào mình.

Cô nhìn họ với ánh mắt buồn bực: “Sao vậy?”

Quý Thiên Kim khoanh hai tay trước ngực, liếc mắt nhìn vào đống xộc xệch trong phòng mà cô còn chưa kịp dọn đẹp.

“Tại sao Cố Gia Huy lại ở đây?

Hai người làm gì?”

BẬC Tự Lúc này cô mới nhớ ra còn có chuyện như vậy.

Anh phủi mông bỏ đi nhưng lại để lại vấn đề khó lớn như vậy cho cô.

Cô ho khan hai tiếng, yếu ớt nói: “Dì à… Thật ra… Thật ra cháu và Cố Gia Huy chưa ly hôn, chúng cháu đi đến cục dân chính nhưng chưa giải quyết dì cả”

“Sở dĩ nói như vậy với bên ngoài là vì anh ấy biết cháu không chịu được ủy khuất, muốn để cho ông và bà trả lại công lý cho cháu.”

“Hứa Minh Tâml”

Quý Thiên Kim nghe thấy những lời nói này thì tức giận gọi hẳn tên của cô.

“Lá gan của cháu lớn thật đấy!

Chuyện lớn như vậy mà ngay cả bọn dì cũng giấu diếm. Những ngày này bọn dì cẩn thận dè dặt, sợ khiến cho cháu buồn. Nhưng cháu lại lừa dối mọi người!

Ly hôn, chuyện này cháu cũng dám làm xăng làm bậy sao?”

“Cháu xin lỗi… Dì à, cháu… Cháu yêu anh ấy, cho dù có ly hôn thì người thứ hai cháu muốn gả cũng là anh ấy. Anh ấy là số phận của cháu, cháu chỉ có thể số kiếp đã định”

Hứa Minh Tâm nói với vẻ ngập tràn sự áy náy.

Quý hiên Kim còn muốn nói gì đó, nhưng lại bị Tân Nhâm Thành cản lại.

“Con bé nói đúng đấy, kết hôn lân thứ hai là Cố Gia Huy, vậy thì ly hôn có ý nghĩa gì nữa? Mọi người đều số kiếp đã định, bà cũng như vậy nên không có tư cách để nói Minh Tâm.”

“Tôi và nó không giống nhau!” Quý Thiên Kim tức giận thở phì phò nói.

“Đúng vậy, người số kiếp đã định chính là tôi, bà luôn có thể tự nhiên như bình thường.” Tân Nhâm Thành lùi về phía sau một bước rồi nói.

Lời nói này khiến cho Quý Thiên Kim lập tức không nói lên lời, cuối cùng chỉ có thể nhụt chí. Ông ta xua tay nói: “Bỏ đi bỏ đi, tôi không tranh cãi với bà.

Nhưng sau này cho dù xảy ra chuyện gì thì bà cũng phải nói thật với người nhà của bà. Con người trên đời này có thể làm hại bà, nhưng người thân máu mủ ruột thịt của bà thì không.”

“Cháu không phải là con gái của dì nhưng từ lâu dì đã coi cháu là người thân ruột thịt của mình. Chúng ta không phải là người ngoài, dì luôn ở phía sau ủng hộ cháu. Cháu biết chưa?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK