“Đi về nói không chừng lại có bất ngờ đấy”
Hứa Minh Tâm gật gật đầu, khỏi cần quan tâm về có cần xin lỗi hay không, cô ăn no rồi tính tiếp, sáng giờ bị cục tức làm cho nặng cả người.
Lúc này Cố Yên đã đến bệnh viện, làm kiểm tra toàn diện, khẳng định bản thân vẫn còn nguyên vẹn.
Cô đeo lên khẩu trang và kính đen tay câm tờ xét nghiệm nhưng trên đường lại bị vô số người nhận ra.
Nhìn thấy cô tiến về khoa phụ sản, kiểm tra màng trinh thì họ đều nhìn cô nở một nụ cười mờ ám.
Cô biết những cô y tá nhỏ ở bệnh viện này bàn luận về cô thế nào, nói rằng cô hai mươi tám tuổi rồi vẫn chưa có đối tượng, thậm chí còn bị người ta từ hôn. Bây giờ đi kiểm tra màng trinh tin tức càng trở nên náo động, nói cô là bà cô tú nữ.
Haizz, nghĩ đi nghĩ lại cũng phải, hai mươi tám tuổi rồi, vân chưa biết mùi vị đàn ông như thế nào thì cũng rất đáng thương.
Nhà họ số khổ, anh cả thì sớm thành gia nhưng con trai lại bị phế. Bây giờ tập trung vào sinh con thứ hai.
Anh hai đoản mệnh, để lại mẹ độc con cô.
Còn anh ba lại càng thảm hơn, hơn ba mươi tuổi rồi mỏi mắt trông chờ vợ đã hai năm.
Nhưng không sao, bây giờ tốt rồi, tu thành chính quả.
Nhưng quả của cô này, tu đến bao giờ mới thành. Năm nay là kết hôn rồi, đến hôm nay đã gần tháng chín rồi, cũng có thể nói chỉ trong vòng bốn tháng ngắn ngủi, cô phải tìm một người đàn ông để kết hôn. Là đang đùa cô sao?
Cô tự gõ gõ vào đầu mấy cái, rồi nói: Ngọc ‘Vy, mày bị bệnh à, mày bình thường không mê tín mà, tại sao lại đi tin lời bà đồng đó chứ”
“Cô đi đâu tìm người kết hôn? Ở nhà ngồi đợi ông trời ban ơn sao?”
Cô bây giờ đang lẩm bẩm một mình cúi đầu bước đi,căn bản không để ý đến trước mặt có người.
Va vào một cái, đập mạnh hai cái cốc, cô đau tới độ nhe răng trợn mắt trông bộ dạng rất hung dữ, bụm lấy cái mũi, cảm giác như mũi bị đập mạnh máu đang chảy ra hết vậy.
Tâm trạng cô không vui, vừa muốn mắng người, nhưng vừa nhìn thấy người này thì đột ngột thu cổ họng lại, mặt xám xịt chuẩn bị rời đi.nhưng lại bị Lý Hoàng Pháp nắm lấy cổ áo kéo lại, giống như xách một con vịt, kẹp chặt cô vào nách.
“Này, dù sao anh cũng là bác sỹ điều trị chính ở đây, anh có thể cho tôi chút sĩ diện không?”
“Em đã dám đến đây kiểm tra màng trinh rồi, vẫn còn muốn sĩ diện sao?”
“Haizz… sao anh lại biết?”
Cố Yên bị nhét vào trong xe,không gian đột nhiên chật chội, làm cho cô có cảm giác bất an Lý Hoàng Pháp đã nói rố ràng như vậy rồi, nhận định cô sẽ đến bệnh viện kiểm tra.
Bệnh viện khác cô không đủ tin tưởng, cô nhất định phải đến nơi tốt nhất vì vậy cô đến đây cắm sào chờ nước.
Không khí bỗng nhiên trở nên lúng túng Cô không dám nhìn mặt Lý Hoàng Pháp mặc dù bản thân vẫn trong sạch nhưng cớ quỷ mới biết tối qua có xảy ra chuyện gì vượt quá giới hạn không.
“Tối qua, chúng ta không hề xảy ra chuyện gì cả, quần áo của em là do nhân viên giặt đồ thay giúp. Em uống nước bị sặc, làm bản lên người anh, bất đắc dĩ anh mới phải đi tắm, giữa chúng ta đều trong sạch, không ai nợ ai”