Mục lục
Vợ nhỏ, cuối cùng em đã lớn! - Hứa Minh Tâm (Dị Bản)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Làm kẻ thứ ba, một chút cảm giác xấu hổ cũng không có, vậy mà còn dám ngang ngược như thế.

Hứa Minh Tâm lạnh nhạt nói: “Giữ chặt cô ta.”

Mấy người cùng dùng sức, bảo đảm Trịnh Hoa không chạy thoát được.

Hứa Minh Tâm đi lên, sờ sờ khuôn mặt mềm mại của cô ta, xúc giác rất tốt, vừa nhìn là biết ngày thường thường xuyên dưỡng da.

“Rất thích tát người phải không?”

Âm thanh của cô lạnh buốt vang lên, dừng bên tai Trịnh Hoa, khiến trong lòng cô ta run lên.

“Cô cho rằng tôi sẽ không đánh người phải không?” Cô tiếp tục nói, bàn tay nhỏ lạnh lẽo dừng trên mặt cô ta, chậm rãi vuốt ve.

Động tác này, không thể nghi ngờ chính là đe dọa.

Trịnh Hoa trừng lớn đôi mắt, đúng là cô ta cho rằng Hứa Minh Tâm là một con cừu, sẽ không thật sự ra tay đánh người.

Nhưng bây giờ xem ra cô ta sai rồi! Đây là con cừu có móng vuốt!

“Cô…Cô muốn làm gì?”

Trịnh Hoa trừng lớn đôi mắt, run bần bật nói.

“Gương mặt này rất mềm mại, cô là cô chủ nhà giàu, có lẽ là chưa từng bị người khác đánh phải không? Muốn tôi nói cho cô biết cái tát có cảm giác như nào không? Rất đau, nóng rát đau đớn, cô muốn thử một chút không?”

“Cô.Cô dám! Nếu cô dám đánh tôi, ông nội của tôi sẽ không bỏ qua cho cô!”

Trịnh Hoa thấp thỏm lo âu kêu to, nhắm chặt mắt lại.

“Trịnh Hoa, tôi cảnh cáo cô, nếu còn có lần sau, tôi bảo đảm sẽ trả lại cô một cái tát lúc trước. Cô đánh tôi mạnh thế nào, tôi sẽ trả lại cô mạnh bấy nhiêu! Sau lưng cô có ông nội cô chống lưng, sau lưng tôi có người đàn ông của tôi chống lưng, xem xem rốt cuộc là ai đuối lý!”

“Cô cũng đừng nói tôi sẽ hại anh ấy, người đàn ông của tôi còn chưa lên tiếng, cô là cái thá gì, đến lượt cô ở đây nói nhảm với tôi hết bài này tới bài khác sao? Mỗi người đều có thể tức giận, không chỉ riêng cô.”

Cô buông lỏng người Trịnh Hoa ra, lạnh giọng nói.

“Tiễn khách.”

Cô phun ra hai chữ cuối cùng, người hầu đưa Trịnh Hoa rời đi.

Khi Trịnh Hoa đi tinh thần vẫn còn hoảng hốt, cảm thấy hình như mình nằm mơ.

Nếu không phải mơ, sao Hứa Minh Tâm lại trở nên mạnh mẽ như vậy?

Nếu không phải mơ, cô ta đường đường là cô chủ nhà họ Trình sao lại bị nhục nhã như vậy?

Đúng, đây chắc chắn là mơ! Trịnh Hoa đi rồi, người hầu cũng dùng ánh mắt ngưỡng mộ nhìn cô.

“Cô Hứa, vừa rồi dáng vẻ cô xé mặt kẻ thứ ba thật sự rất ngầu, cho cô điểm mười!”

“Đúng vậy, tôi còn lo lắng ngày thường cô Hứa dịu dàng hiền hoà chắc chắn sẽ bị Trịnh Hoa kia bắt nạt chứ, không ngờ sức bật của cô Hứa lại mạnh như vậy!” “Ai da, ở cùng với Bạch Thư Hân lâu ngày, tôi cũng bị tẩy não. Vừa rồi tôi thật sự rất ngầu sao?” “Ừm ừm ừm, sao cô làm được như thế?”

“À? Tôi xem phim cung đấu, hậu cung hãm hại nhau đều là thế này! Mọi người không có việc gì thì xem Chân Hoàn Truyện gì đó đi, rất có ích! Ui da, tôi quên mất chú ba Cố, canh giải rượu, canh giải rượu đâu?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK