Mục lục
Vợ nhỏ, cuối cùng em đã lớn! - Hứa Minh Tâm (Dị Bản)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Có gì đâu mà mất mặt, nếu không ầm ĩ một trận như vậy thì anh sẽ không biết em sợ cái gì. Cũng tốt, dù sao vấn đề cũng đã giải quyết xong rồi, em vẫn là của anh.”

Cố Gia Huy nắm lấy tay cô, dịu dàng nói.

May mà vấn đề đã được giải quyết xong rồi, nếu không giải quyết, e là tối nay lại phải nhờ rượu làm tê liệt cảm xúc mất.

Chú An mở rượu nho, muốn hai người uống một chút để vui hơn.

Cố Gia Huy nhìn chai rượu mà đau đầu, nói: “Không cần đâu, ăn cơm thôi.”

“Uống một chút đi mà!”

Cảm giác chai rượu vang đỏ đó rất ngon, cô không nhịn được muốn nếm thử một chút.

Cố Gia Huy nhìn biểu cảm đáng thương của cô, giống như nhìn thấy một chú chó nhỏ, hơn nữa còn là giống poodle, trông rất vô tội.

Suýt chút nữa anh đã mềm lòng mà thỏa hiệp rồi, nhưng nghĩ đến chuyện cô say rồi thì sẽ trêu ghẹo khiến mình rất khổ sở, thế nên anh vẫn phải kiềm lòng lại, không thể dung túng cho cô gái nhỏ này được.

“Không được uống, mỗi lần em uống rượu xong thì đều giở trò lưu manh.”

“Phải không? Sao em không nhớ gì nhỉ?” Hứa Minh Tâm không nhớ dù chỉ là một chút, nhìn anh với vẻ hơi nghi ngờ.

Cố Gia Huy không trả lời, bảo chú An cất rượu vang đi, đổi thành nước ép trái cây.

Lúc hai người đang ăn, Cố Gia Huy đột nhiên lên tiếng: “Chú An, lần sau chú đi siêu thị gia dụng thì mua một cái bàn vuông nhỏ nhé.”

“Tại sao?”

Chú An còn chưa kịp hỏi thì Hứa Minh Tâm đã lên tiếng trước.

“Cái bàn dài này làm anh cảm thấy cách em xa quá, anh không vui.”

Cố Gia Huy mang theo bát đũa, đổi vị trí đến bên cạnh cô.

“Sau này có khách đến thì ngồi bàn dài.

Trong nhà chỉ có hai người chúng ta thì ngồi bàn nhỏ, như vậy thì sẽ chỉ cách nhau gần một chút.”

Hứa Minh Tâm nghe thấy những lời này thì dở khóc dở cười, có cần phải làm thế không, cũng chỉ ăn một cơm thôi mà.

“Em ăn nhiều chút, ăn xong chúng ta còn có món nợ phải tính nữa.

Cố Gia Huy lấy thức ăn cho cô, Hứa Minh Tâm đang vui vẻ ăn cơm, đột nhiên nghe thấy câu này thì sợ đến nỗi đũa rơi xuống bàn.

“Anh… Anh nói thế là có ý gì, chúng ta còn nợ gì chưa tính sao?”

“Em nghĩ kĩ lại xem, em có làm việc gì có lỗi với anh không?”

Cố Gia Huy ngoài mặt thì cười nhưng trong lòng lại không cười, nói với cô.

Hứa Minh Tâm nghe thế thì nhíu chặt mày lại, cô làm chuyện có lỗi với anh lúc nào chứ?

“Muốn anh nhắc em sao? Chập tối hôm qua khoảng năm giờ bốn mươi phút, em ở trường làm gì?”

Hứa Minh Tâm nghe thấy câu này thì đầu đùng đoàng như sấm rền.

Hôm qua, lúc đó cô với Ngôn Hải giả vờ hôn môi!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK