Bà ấy nói an ủi, cho Hứa Minh Tâm một khích lệ rất lớn.
Chuyện gì cũng có lần đầu, nếu như Thẩm Thanh đã coi trọng mình như vậy, thế thì cô cũng không thể phụ sự kỳ vọng của bà ấy.
Muốn làm người phụ nữ của Cố Gia Huy, con đường học vấn này đã chết đi không thông rồi.
Chỉ biết làm đồ ăn, cũng có vài thứ không tiện khoe ra.
Nếu như cô đã trở thành con gái nuôi của nhà họ Ngôn, thế thì nên trở thành cô con gái xứng với tên thực.
Cô không chỉ biết nói, cô có thể rất ưu tú.
Cho dù, cái ưu tú này cần phải có sự nỗ lực rất lớn và hy sinh mới có thể đạt được, thì cô cũng cam tâm tình nguyện.
“Con cứ cầm bản phác thảo này với nước hoa này, sau này tan học thì cứ đến xem bọn họ chụp ảnh thế nào. Mẹ sắp xếp cho con một người cộng tác, phối hợp với con. Bây giờ cậu ta không có ở đây, ngày mai hai đứa gặp mặt một cái.” “Vâng vâng.”
Hứa Minh Tâm nhận lấy đồ, không kìm được ngửi thử nước hoa đó.
Rất thơm…
Là mùi hương của hoa dành dành.
“Ngửi cái này thì nghĩ đến cái gì?”
“Một bối cảnh sạch sẽ, giống như thuở còn xanh trong khuôn viên trường cấp ba, đồng phục sạch sẽ, đôi tất màu trắng, đôi giày màu trắng…”
“Mẹ biết ngay tìm con là đúng không sai, xem lịch trình chụp ảnh đi, ngày mai lại vào chủ đề.”
“Vâng.”
Cô gật đầu mạnh, âm thầm hạ quyết tâm.
Thẩm Thanh cũng thông báo tin này cho Cố Gia Huy, Cố Gia Huy vốn dĩ không đồng ý, ai lại thích vợ mình xuất đầu lộ diện, bị người ngoài biết.
Anh vốn lo lắng cô bé này càng ngày lớn lên, mặt mày nở ra càng đẹp.
Bây giờ thì hay rồi, vậy mà lại muốn debut?
Cố Gia Huy từ chối ngay lập tức, không có chút do dự nào. Thẩm Thanh điềm đạm nói: “Cố Gia Huy, tôi làm như vậy cũng vì muốn tốt cho Hứa Minh Tâm, tên tuổi lúc trước đã có rồi, bây giờ tranh thủ rèn sắt khi còn nóng. Nếu như một khi quảng cáo nước hoa tung ra, Ngôn Dương sẽ nâng cao độ ưu đãi của sản phẩm này, thu hút nhiều khách hàng. Đây đồng nghĩa với việc kinh doanh lỗ vốn, tạo danh tiếng cho vợ chưa cưới của cậu.”
“Nếu như là người bên cạnh thì tôi không nỡ, tôi cũng thích Hứa Minh Tâm nên mới giới thiệu con bé đến. Nếu như cậu không muốn con bé này trưởng thành, trở nên xuất sắc hơn, thế thì bây giờ tôi đi tìm người khác, cậu tự xem đấy mà quyết định đi.”
Thẩm Thanh cũng không hề chịu thua.
Cố Gia Huy nhíu chặt lông mày, trong lúc bà ấy chuẩn bị cúp điện thoại thì anh nói: “Không còn có cách nào khác sao?”
“Còn cách khác nhanh hơn cách này sao? Tôi biết cậu sợ con bé thu hút quá nhiều ánh mắt, nhưng nếu như có thể thu hút thì điều đó chứng minh con bé rất giỏi, không phải sao?”
“Tôi với cậu đều nhìn thấy sự trưởng thành của đứa trẻ này, có thể được tạo nặn thành người tài.”
“Thế thì xin chị Ngôn hãy quan tâm đến cô ấy nhiều hơn, Cố Gia Huy tất nhiên sẽ hậu tạ.”
“Hậu tạ thì không cần đâu, tôi cũng là cam tâm tình nguyện mà”