HứaAn Kỳ cũng tỏ thái độ, cô ta nói: “Tự minh làm thì tự mình nhận đi, lại còn tường thật sự mình đã bay được lên cao làm phượng hoàng rồi. Có gì mà giòichứ? Cũng không sợ về sau trèo cao ngã đau sao?”
Hứa Minh Tâm cảm thấy, bọn họ đang nhìn cô như thế một con chó hoang không có nhà để về.
Đúng là bộ dạng bây giờ của cô rất chật vật nhưng cô không hề sai.
Bây giờ cô phải chịu đánh là vì đôi cánh của cô vẫn chưa cứng cáp, cô vẫn chưa hoàn toàn là một người mạnh mẽ.
Nhất định sẽ có một ngày cô trở nên mạnh mẽ.
Chỉ một lúc sau đó là đám cưới bắt đầu, du thuyền cũng ra đến giữa biển.
Khoảng biển này là của nhà họ Cố, mọi người có thể thả câu, cũng có thể nhìn thấy từng đàn cá bơi lội, không gian trước mắt thật sự là rất rộng lớn.
Ba chiếc du thuyền đi sát với nhau, mọi người có thể tự do hoạt động.
nhạc trong đám cưới vang lên, bỏng bay bay phần phật trên biển.Từng đợt hoa hồng rơi xuống và là cà một cơn mưa hoa hồng.
Người của nhà họ Hứa đều tham gia. Hữu Đức
Thắng nắm tay HửaAn Kỳ.
Hứa Minh Tâm đi sau lưng của Trần Cẩm Văn, phùdâu và hoa đồng thì ở ngay bên cạnh cô.
Mọi người sắp bước lên thâm đò, những chuyện về sau là của Hứa Văn Mạnh.
Cô đang chuẩn bị củng Trần Hiểu Vân ngối sang phía khách mời bên cạnh để dự tiệc nhưng không ngờ khi cô vừa xoay người thì có một lực lớn ở phía sau truyền tới.
Cô không kịp phòng bị và ngã sóng soài ra đất.
Có người vừa giẫm lên váy của cô. Cô bị ngã, mọi người đều nhìn sang và cười ồ lên.
Mặt Hứa Minh Tâm đỏ lên, cô vội vàng đứng dậy.
Cô không dám ngẩng đầu lên, không dám nhìn mặt của những khách khứa đang ở đó.Trần Hiểu Vân nhìn Hứa Minh Tâm đầy chán ghét, bà ta vội vàng kéo cô dậy nhưng lại âm thầm véo cô một phát.
Hứa Minh Tâm bị đau nên cau chặt mày, khuôn mặt nhỏ của cô cũng nhợt nhạt đi vài phần.
Cô vừa mới bị Hứa Văn Mạnh tát cho một cái rối vừa xong lại bị ngã sóng soài ra đất.
Trần Hiểu Vân không an ủi cô lấy một câu mà
phản ứng đầu tiên của bà ta là trách móc và dạy dỗcô.
Cô cản chặt răng chịu đựng, việc bây giờ cô có thể làm chỉ có thể là chịu đựng.
Nếu như cô làm ẩm mọi chuyện lên thì cô càng thấy xấu hổ hơn.Cô quay đầu nhìn về phía của Lâm Thanh Loan, cô ta nhìn cô cười, giống như việc vừa rối không phải do cô ta làm.
“Cô nhin tôi làm gì, muốn ăn thịt tôi à?”
Lâm Thanh Loan đắc ý nói.
Hứa Văn Mạnh quay đầu lại, ánh mắt đầy bất mãn: “Còn chưa đủ mất mặt sao? Cầm Vân, mau chóng kéo nó dậy.”
Trần Cầm Vân nhanh chóng kéo Hứa Minh Tâm đi.
Khách mời ngối ở phía trước, ở những vị trí quan trọng nhất đương nhiên là người của nhà họ Có.
Bởi vì đứng ở xa nên Cố Gia Huy không hiểu có chuyện gì xảy ra, anh chỉ biết cô vợ nhỏ của mình bị
ngã ra đất và những người khác đang cười đùa cô.