Nhưng anh ta chỉ hợp tác đơn thuần với những người đó mà thôi, họ cũng không có ý gì với anh, còn cô ta nhìn gà hóa quốc mà bắt nạt bọn họ.
Cho dù anh ta cũng thích cô gái này thì tình cảm đó cũng sớm bị sự nghi ngờ của cô ta làm mất hết.
Cô ta không tin vào bản thân anh.
Cho nên nghĩ anh ta sẽ bị cám dỗ bởi những người đàn bà khác, và nghĩ những người đàn bà khác sẽ nghĩ cách để đến gần với anh ta.
Tình cảm như vậy…anh ta không biết phải duy trì nó như thế nào. “Tôi đang nói chuyện với cô đấy, uống ly nước này đi!”
Anh ta nhấn mạnh, đôi mắt của anh ta nhíu lại, vẻ mặt trở nên lạnh lẽo hơn.
Chu Thị Linh nghiến răng nghiến lợi, cầm ly nước lên, chị em tốt của cô ta nhìn thấy, lập tức ngăn cản. “Em giúp chị uống ly nước này, không phải anh ta sợ bị hạ độc sao?”
“Không cần, chị tự uống được!”
Chu Thị Linh cũng là một người ngoan cố, cô ta trực tiếp uống cạn ly nước trái cây còn lại, khỏe mắt của cô ta chảy ra nước mắt.
Viên Hoài Nam nhìn cô ta, trong lòng anh ta cảm thấy hơi đau lòng,
Thật ra, thứ tình cảm này rất khó từ bỏ, hơn nữa mấy năm nay Chu Thị Linh giúp anh ta từng li từng tí, việc này anh ta nhìn thấy rất rõ ràng.
Nếu như sự nghi ngờ của cô ta ít đi một tý và tin tưởng anh ta hơn, thì anh ta sẽ không khó khăn như vậy. “Bây giờ anh có thể đi rồi đó! Nếu như em thật sự trúng độc, thì anh cứ nhìn em chết với người đàn bà kia đi!”
Nói xong, Chu Thị Linh đẩy mọi người ra, xoay người rời đi.
Người chị em của cô ta cũng tức giận nhìn Viên Hoài Nam nói: “Mắt của chị Linh đúng là bị mù, mới đi yêu một người đàn ông cặn bã như anh, thật sự tôi không nhìn thấy anh tốt ở chỗ nào!”
Nói xong, thì bọn họ cũng đi theo Chu Thị Linh. Viên Hoài Nam thở dài một cái, sau đó cầm đồ uống đưa cho Hứa Minh Tâm.
Hứa Minh Tâm cũng chú ý đến động tĩnh bên này, cô nhẹ nhàng hỏi: “Là người theo đuổi anh à? Tôi vừa mới chỉ uống một hớp nước thôi, sẽ không sao đâu?”
“Cô ta chỉ biết một ít thủ đoạn nhỏ thôi, sẽ không nguy hiểm lắm đâu. Ly nước vừa nãy chắc chắn có vấn đề, tôi thật sự xin lỗi cô.”
“Anh xin lỗi cho cô ấy, có thể thấy địa vị của cô ấy trong lòng anh khác với người khác, đúng không?”
“Cô ấy thích tôi, mà tôi…”
Anh ta muốn nói lại thôi, cuối cùng đau khổ lắc đầu. “Anh cũng thích cô ta đúng không?” Nếu như anh ta thật sự không quan tâm, thì tại sao lại để ý như vậy, cũng không thể nào nhìn một phát là biết thủ đoạn của cô ta luôn.
Giữa hai người nhất định có gì đó, có thể bọn họ đã xảy ra chuyện gì.
Hứa Minh Tâm cảm thấy anh ta không muốn nói thêm, nên cô cũng không ép hỏi nữa.
Cô xua xua tay, xoay người rời đi nói: “Tôi cũng không biết mình uống cái gì, chỉ mong là nó không sao, bây giờ tôi vẫn chưa có phản ứng gì.”
“Cô Tâm, tôi có một yêu cầu hơi quá đáng, không biết cô có đồng ý giúp tôi không?”
Viên Hoài Nam dùng hết can đảm và cuối cùng anh ta cũng quyết định nói ra sự thật.