Quỷ Thiên Kim nói bằng chất giọng bình thường, nhưng mọi người vẫn không dám thả lỏng, cũng tại vì danh tiếng của người phụ nữ này quá xấu rồi.
Trên người bà ấy có lương từ trường rất mạnh, Hứa Minh Tâm từng được nhìn thấy trên người Cố Gia Huy, cũng từng nhìn thấy trên người Phó Minh Tước lúc anh ta bị thương. Rất nguy hiểm cũng rất thần bị, khiến người khác vừa sợ hãi vừa run rẩy.
Quý Thiên Kim không cần phải làm bất kì hành động gì, chỉ cần đứng yên tại đó cũng tạo ra một áp lực vô hình với đối phương. Hứa Minh Tâm hơi sợ hãi, Cố Yên miết miết bàn tay cô, nhìn cô bằng ánh mắt an ủi. Cô chỉ biết nương theo lực kéo của cô ấy thuận đà ngồi xuống. Trên bàn ăn rất yên tĩnh, chỉ có âm thanh và chạm của bắt đũa phát ra. Cô đến thở mạnh cũng không dám, ngoan ngoãn ngồi im một chỗ ăn cơm.
Lúc này, Quý Thiên Kim đột ngột cất lời: “Quý Khiêm, cháu với Ngọc Vy khi nào mới tỉnh xong chuyện kết hôn đây?”
“Khu khu
Cố Yên vừa uống một ngụm canh nghe thấy mấy lời này không tránh khỏi bị sặc. Quý Khiêm cũng ngây người ra tại chỗ, mù mờ nhìn về phía Quý Thiên Kim, cuối cùng ánh mắt kiên định rơi lên người Có Ngọc Vy.
Giây phút này, ánh mắt anh ta rất phức tạp, sau đó nhanh chóng thu hồi tầm mắt, nói: “Cô à, chúng cháu chỉ là bạn bè tốt mà thôi, có hiểu nhầm rồi. “Vậy sao? Nhưng cách đây không lâu cô vừa mới liên lạc với ông cụ Có, ông ấy đã đồng ý việc cưới xin này rồi, còn rất vui lòng làm thông gia với nhà họ Quý chúng ta. Sao nào? Bố cháu không nói với cháu à?”
“Gia?”
Cố Yên kinh ngạc đến trợn tròn mắt. “Về nhà hỏi kỹ lại xem nào, chuyện hôn nhân không phải trò đùa trẻ con.”
“Cháu…cháu về nhà sẽ hỏi kỹ lại ạ.
Cố Yên lắp ba lắp bắp trả lời.
Không biết tại sao khi nghe thấy Quỷ Thiên Kim bức hôn, tim cô như bị rút mạnh ra vậy. Giây phút đó, tận sâu trong tiềm thức như có thứ gì đó đang giành giật chui ra.
Rất đau rất đau.
Nhưng lại không có chút sức lực nào phản kháng, cô ấy kinh hồn bạt vía ngồi ăn cơm, miếng cơm nhai trong miệng giống như đang nhai sáp nến vậy. “Dì cũng liên lạc với nhà họ Ngôn rồi, họ rất vui lòng được kết thông gia với nhà chúng ta, dì còn một đứa cháu trai, nó là đứa con thứ hai của anh cả. Trước mắt đang du học ở nước ngoài, đợi sau này có cơ hội hai đứa làm quan một chút.”
Khu khu ”
Hứa Minh Tâm không ngừng họ khan, miếng cơm bị nghẹn lại trong cổ họng.
Cố Yên vội vàng vỗ lưng giúp cô, hỏi: “Cậu không sao chứn “Dì Kim, dì đang nói đùa sao? Cháu với Cổ Thành
Trung… “Bọn cháu kết hôn rồi sao? Chưa lấy nhau thì có gì là không được, kể cả có kết hôn rồi thì vẫn có thể lý hôn kia.”
“Cô à, cô thế này khác nào chia rẽ đôi uyên ương chứ!”
Quỷ Khiêm không nhịn nổi nữa đành phải lên tiếng.
Cô bị làm sao vậy chứ, hôm nay nói chuyện cảm giác rất khác với ngày thường. “Ở đây không có chỗ cho cháu lên tiếng, mọi việc đều được cô sắp xếp thoả đáng rồi. Còn có con nhóc này nữa, về nhà nhớ ngoan ngoãn nghe lời, bà lên lớp cho bố con mấy bài học nữa rồi sẽ tự khắc thả cầu ta về, biết chưa nào? Bà ấy đối mặt với Minh Diệp có dịu dàng hơn một chút.