Mục lục
Vợ nhỏ, cuối cùng em đã lớn! - Hứa Minh Tâm (Dị Bản)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Thằng ba, con có biết như con gọi là cái gì không? Người khác bá vương ương ngạnh thì gọi là cảm thủ. Mà con thế này còn không bằng cầm thủ. Con cút ra ngoài cho bố, mới đầu năm đã làm cho bố tức chết rồi.”

Ông cụ nổi giận đùng đùng chỉ ra cửa, quát đuổi anh ra ngoài.

Cố Gia Huy bắt đắc dĩ lắc đầu, xoay người rời di.

Hứa Minh Tâm nghe trộm, có tật giật mình. Tuy rằng không phải cô có ý nghe lén nhưng cô lại nghe từ đầu đến cuối.

Thấy ông cụ đuổi anh đi, cô vội vã chạy xuống dưới nhà.

Chi một lúc sau Cố Gia Huy đã xuống, nhìn thấy khuôn mặt nhỏ nhắn của cô đỏ bừng, anh lấy làm kì lạ: “Điều hòa rất nóng a? Sao lại ra nhiều mồ hôi the?”

“Có hơi nóng một chút.” Cô chột dạ nói.

“Bên ngoài tuyết đang rơi rồi, đi ra ngoài tàn bộ một chút đi. Buổi tối em cũng ăn khá nhiều, coi như vận động cho tiêu hóa “

“Vâng”

Hai người ra đến cửa, Cố Gia Huy trước tiên quảng khăn cho cô, khoác thêm áo khoác sau đó đeo găng tay rồi ôm hai tay cô ủ ấm trong ngực.

Cho cô mặc ấm áp xong xuôi anh mới mặc thêm áo, đổi giày. khi ở bên Cố Gia Huy, Hứa Minh Tâm cảm thấy bản thân như người tàn tật.

Nếu hai người tắm uyên ương cùng nhau, toàn là anh tầm cho cô sạch sẽ trước rồi mới đến mình.

Những người khác theo tuổi tác tăng lên cũng dẫn dần trở nên trưởng thành hơn. Nhưng Cố Gia Huy lại yêu chiều cô như yêu chiều một đứa nhỏ.

Được che chở như một đứa bé cũng không phải cảm giác quả tốt.

Ra ngoài, cô không nhịn được rùng mình vì cái lạnh buốt giá

Anh nắm lấy bàn tay nhỏ bé cô, bọc lại ủ ấm.

“Có ấm hơn không?”

Cô gật đầu, nghĩ một lát lại hỏi: “Cố Gia Huy, anh có cảm nhận gì khi có bạn gái nhỏ tuổi “

“không dám chạm vào Ngâm trong miệng sợ tan, để trong tay sợ rơi, giống như trận bảo quý báu vậy

Anh thật thà đáp.

“Kì thật trong mắt anh, tuổi tác không thành vấn để. Bởi vì anh yêu em cho nên anh mới làm như vậy. Thế còn em thì sao, có bạn trai hơn mình tận mười tuổi, có cảm nhận gì không?”

“Giống… giống như có thêm một người bố

Hứa Minh Tâm run run trả lời. . Truyện Phương Tây

Cố Gia Huy nghe vậy, sắc mặt trầm xuống.

Bố sao…

Đôi mắt anh hơi run rẩy: “Đợi sau này em ở trên giường nói mấy lời kia thử xem.”

“Vì sao…

“Thôi bỏ đi, kẻo anh lại dạy hư em.”

“Cố Gia Huy anh là lão tài xế đấy à?”

“Anh là đàn ông, những chuyện bình thường anh vẫn biết chứ. Hơn nữa anh còn hơn em mười tuổi, cũng không phải chỉ để trang trí.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK