Mục lục
Người chồng hờ của nữ tổng giám đốc - Mạc Phong (truyện full - Tác giả: Tư Kiều)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 “Nếu là bình thường, nơi này có lẽ đã được khai phá từ lâu rồi!”, Mạc Phong cũng nhìn quanh một vòng, trầm giọng nói: “Mọi người cẩn thận một chút, e là quanh đây còn có những thứ khác đang nhìn chằm chằm chúng ta, đừng để lạc nhau!" 

 Càng leo lên núi càng khó nhấc chân, nặng như chì vậy. 

 Con đường dưới chân cũng ngày càng khó đi, rừng cây rậm rạp, thậm chí còn có sương mù, lúc này đang là ban ngày ban mặt, thậm chí bên ngoài còn có nắng to nhưng không thể nào chiếu đến nơi này. 

 Rào rạc! 

 Một thứ gì đó màu đen lao từ trên cây xuống với tốc độ nhanh, Mạc Phong lập tức nghiêng người, một tay túm lấy vị trí cổ họng của thứ đó. 

 Là một con rắn lục dài hai mét, anh lập tức ném nó ra xa, đồng thời phi con dao bướm trong tay. 

 Vù! 

 Con dao xẹt qua khiến con rắn mặt đất đứt ra làm hai đoạn nhưng đầu rắn vẫn tiếp tục di chuyển. Vốn dĩ loài vật máu lạnh này có cung phản xạ tương đối ngắn, nếu ban nãy không ném mà vung dao chém luôn thì có thể rắn cũng sẽ bị xẻ đôi, nhưng cái giá phải trả là bị đầu của nó cắn vào người mình. 

 Chuyện ban nãy chỉ xảy ra trong tích tắc, nếu anh không biết thì có khi đã bị rắn cắn rồi. 

 “Thiếu chủ, cậu không sao chứ?”, Triệu Vô Cực bước nhanh về phía trước, kinh ngạc hét lên với anh. 

 Mạc Phong phất tay: "Không sao cả, mọi người để ý phía trên đỉnh đầu tí nhé, đừng để bị cái gì đó cắn! Tôi cứ cảm thấy sinh vật bên trong cánh rừng này hơi không bình thường!" 

 Như con rắn ban nãy, rắn bình thường chỉ dài khoảng một mét, nhưng con vừa rồi là hai mét, gấp đôi kích thước. 

 Để leo lên đỉnh núi, hầu như họ phải dùng tay leo lên từ từ. 

 Hơn nữa không khí càng ngày càng loãng, đi vài bước cũng phải hít thở sâu mới chịu được. 

 Cũng không biết đã leo bao lâu nữa, bọn họ căn bản không thể nào nhìn thấy mặt trời bên ngoài, vì vậy không thể biết chính xác lúc này là mấy giờ. 

 "Tìm một chỗ nghỉ ngơi cái đã!" 

 Trương Phong nhìn xung quanh thở hổn hển nói: "Thể lực của tôi thật sự không thể trụ được nữa, ngọn núi này đâu có cao mà sao lại khó leo như vậy chứ? Nhà ở phía trước hẳn là thôn nhỉ? Chúng ta đi xem có người hay không để kiếm chút đồ ăn nhé!" 

 Cách đó không xa vô số ngôi nhà xập xệ hiện lên, tất cả đều được xây bằng đá. 

 Một số thậm chí còn là ngôi nhà nhỏ hai tầng, nhưng cấu trúc chính vẫn là đá và sỏi. 

 Hơn nữa còn không dùng bất kỳ loại xi măng nào, mà thay vào đó là một loại bùn vàng, nếu đất và nước được trộn với một tỷ lệ nhất định, hỗn hợp này có thể được sử dụng y như xi măng. 

 Sau khi bước vào thôn nhỏ xếp chồng đá lên nhau này, Trương Phong quay ngang quay ngửa hét lên: "Có ai không? Chúng tôi muốn tìm một ít nước để uống! Có thể tìm thứ gì để ăn cho chúng tôi không?" 

 "Có người không?"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK