Mục lục
Người chồng hờ của nữ tổng giám đốc - Mạc Phong (truyện full - Tác giả: Tư Kiều)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mọi người bỗng cảm thấy hoảng loạn khi Bạch Như Nguyệt nói muốn mua mười phần trăm cổ phần của tập đoàn Đằng Long.  

 Thứ mà Bạch Như Nguyệt nhìn trúng lại có thể kém được sao? 

 “Điều này…chắc là không được rồi! Bọn họ đã giao tiền rồi đấy. Không thể thất tín với người khác đúng không? Cô hỏi ý kiến của họ xem sao?”, Mạc Phong quay qua nhìn đám đông khẽ cười.  

 Cô khoanh tay mỉm cười: “Mọi người mua với giá năm trăm triệu tệ đúng không? Tôi mua lại với giá sáu trăm triệu tệ, như vậy là không không mọi người kiếm được một trăm triệu tệ rồi. Rất hời đúng không nào?” 

 “…” 

 Càng như vậy thì đám đông càng cảm thấy có điều mập mờ.  

 Thật sự có bánh từ trên trời rơi xuống như vậy sao? Không thể nào mà! Nếu như là bánh lừa thì còn có thể!  

 Bạch Như Nguyệt là một thương nhân. Hơn nữa còn là một thương nhân vô cùng thông minh. Cô ấy lại cho không người khác một trăm triệu tệ để họ bán lại cổ phần cho mình sao. Có thể mọi người đang cho rằng cô ấy chịu thiệt nhưng chẳng có ai nghĩ tới tình huống có thể xảy ra sau này.  

 Nếu ai có thể có được một phần trăm cổ phần của tập đoàn Bạch Thị thì cả năm chẳng phải làm gì cũng kiếm được hàng trăm triệu tệ, thậm chí là hàng tỉ tệ cũng không biết chừng.  

 Tập đoàn Đằng Long phát triển tốt thì một năm chỉ cần kiếm được ba trăm thậm chí một trăm triệu tệ chứ không cần một tỷ cũng đã đủ để khiến mọi người thấy đáng rồi.  

 Hơn nữa, trước đó Mạc Phong cũng đã nói rằng nếu trong ba năm mà không trả được năm trăm triệu thì sẽ bồi thường toàn bộ.  

 “Không không không, tôi cảm thấy có được một phần trăm cổ phần là hài lòng lắm rồi. Tôi không dám mong cầu gì cao sang!”, một người đàn ông trung niên phất tay cười khổ.  

 Một người đàn ông khác đeo kính cũng nhìn Mạc Phong với vẻ ái ngại: “Cậu Mạc, trước đó cậu nói trong vòng ba năm nếu chúng tôi không kiếm được năm trăm triệu thì cậu sẽ bồi thường. Câu nói đó còn tính không?” 

 “Đương nhiên rồi! Quân tử nhất ngôn, tứ mã nan truy!” 

 “Vậy tôi cũng không bán đâu, không bán gì hết!” 

 “…” 

 Những người khác cũng nhốn nháo cả lên, họ không chịu buông một phần trăm cổ phần trong tay mình. Trước đó họ cứng lắm, sợ Mạc Phong là kẻ lừa đảo, ôm tiền rồi bỏ chạy. Nhưng khi Bạch Như Nguyệt có ý muốn mua lại cổ phần trong tay họ với giá sáu trăm triệu tệ một người thì họ lại do dự.  

 Bạch Như Nguyệt là ai chứ? Là đại tiểu thư của thế gia số một Nam Đô, nắm giữ số tiền lên tới hàng trăm tỉ tệ.  

 Cô ấy không thể nào rảnh tới mức chạy tới Giang Hải chỉ để diễn kịch với Mạc Phong để lừa gạt mấy tỷ tệ của họ mà! 

 Vài tỷ tệ đối với Bạch Như Nguyệt chỉ là một giao dịch nhỏ, hà tất phải cất công chạy tới tận Giang Hải. Hơn nữa nếu đúng là họ diễn kịch thì vừa mất mặt lại chẳng kiếm được bao nhiêu.  

 “Mấy người kỳ lạ thật, trước đó thì một mực đòi trả lại tiền. Giờ tôi thu mua với giá cao thì lại không chịu!”, Bạch Như Nguyệt phất tay khẽ cười. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK