Mục lục
Người chồng hờ của nữ tổng giám đốc - Mạc Phong (truyện full - Tác giả: Tư Kiều)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Trương Phong thậm chí còn vỗ tay tán thưởng: "Chị dâu ngầu quá đi! Đừng tưởng rằng phụ nữ dễ bắt nạt. Đây là người phụ nữ mà ngay cả anh Mạc của chúng tao cũng phải sợ đấy!" 

 “Nói linh tinh gì đấy!”, Mạc Phong đá hắn một cái, nói với giọng hằn học. 

 Nước chảy ra không ngừng, mực nước cũng không ngừng dâng cao. 

 "Mọi người mau nhìn xem kia là cái gì?!" 

 Sau khi nghe thấy thế, Mạc Phong nhanh chóng chạy tới, nhìn ra ngoài qua cửa sổ, thấy một người được bao quanh bởi ánh sáng đang lao thẳng về hướng đầm Bích Thu với tốc đồ rất nhanh. 

 "Bạch Doanh?!", mọi người kêu lên. 

 Bạch Doanh lúc này đang đeo một chiếc băng đô màu trắng, trên tay cầm một cây quyền trượng, toàn thân phát ra ánh sáng xanh nhạt. 

 Diệm Phi nheo mắt kêu lên: "Thánh nữ!" 

 Bây giờ mới hiểu rằng Thánh nữ không chỉ là một danh hiệu mà còn là một loại trách nhiệm, loại trách nhiệm mà phải xông lên đầu tiên khi gặp khó khăn hay rắc rối.

Lúc này, phía sau Bạch Doanh vẫn còn một bóng đen, nhìn kỹ hơn thì chính là Vưu Giai Hàng đang đi theo sau cô ấy. 

 "Quay lại! Quay lại đi! Đừng đi nữa!", Vưu Giai Hàng hét khàn cả giọng. 

 Nhưng Bạch Doanh vẫn lao về phía Giao Long mà không hề ngoái lại, cũng không biết có phải nhờ quyền trượng mà cô ấy có thể đứng trong nước hay không. 

 Cô ấy vung quyền trượng lên, một luồng sáng trắng bắn ra, đánh thẳng vào thân con Giao Long, lập tức làn da của con Giao Long bốc lên khói đen. 

 "Gào--!" 

 Ngửa cổ lên trời rống lên một tiếng dài, con Giao Long như thể bị chọc giận, lao thẳng về phía Bạch Doanh. 

 Ánh sáng xanh nhạt bao phủ lấy Bạch Doanh giống như một quả cầu thủy tinh chiến đấu với con Giao Long. Tóm lại dù thế nào con Giao Long cũng không thể cắn được cô, nếu bị cắn quả cầu ánh sáng bao quanh Bạch Doanh sẽ chạy đi. 

 Mạc Phong nhìn thấy cảnh này, liền cầm kiếm chuẩn bị rời tháp, đám người Trương Phong nhanh chóng ngăn cản: "Anh Mạc, đừng hấp tấp. Đi ra ngoài bây giờ chả khác nào chui đầu vào rọ cả!" 

 "Tránh ra! Nếu không xử lý con quái vật kia, tất cả chúng ta sẽ chết! Nơi này sớm muộn gì cũng sẽ bị nhấn chìm. Chỉ có chặn được mắt biển mới có thể cứu vãn được tình hình, không chỉ cho Nam Khương, mà là cho cả thế giới bên ngoài!" 

 Trưởng lão Phong lúc này cũng nâng hai tay đang cầm song kiếm trên vai lên cười nhẹ: "Nói hay lắm! Vậy thì cùng nhau đi!" 

 "Được! Tình huynh đệ của tiểu nhân nhạt như nước, tình huynh đệ của quân tử ngọt như rượu, giờ ông với tôi sẽ thành bạn hữu!", Mạc Phong đưa tay ra khẽ cười. 

 Trưởng lão Phong đang đứng đối diện cũng cười một tiếng: "Được! Cậu cũng sẽ thành bạn hữu của tôi!" 

 "..." 

 Thấy không cản được, Trương Phong thở dài nói: "Anh Mạc, hai người cầm lấy cái này!" 

 Hắn lấy ra mấy mảnh bùa từ trong túi ra rồi dán chúng lên mình, dán cho cả trưởng lão Phong và Mạc Phong. 

 “Cái này có

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK