Mục lục
Người chồng hờ của nữ tổng giám đốc - Mạc Phong (truyện full - Tác giả: Tư Kiều)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Xích Ly ban nãy còn hống hách giờ đã ngoan ngoãn hơn nhiều. 

 Vưu Giai Hàng đứng cách đó không xa, nhìn thấy cảnh này cũng nhoẻn miệng cười. Những kẻ vô lại thì phải giao cho những kẻ vô lại khác trừng trị thì mới hợp. 

 Lúc này trong tháp Pháp. 

 Danh tuyến phòng ngự trong lòng Trương Phong dường như đã bị chọc thủng, hai chân hắn khuỵu xuống quỳ trên mặt đất. 

 "A Phong! Ở lại đi! Ở lại với em!", Liễu Như Yên thổi nhẹ vào tai hắn rồi khẽ mỉm cười. 

 Lúc này Trương Phong đã không thể phân biệt rõ đâu là thật đâu là giả nữa. Hoặc có thể tất cả đều là thật hoặc tất cả đều là giả! 

 Hắn gật đầu nói: "Được... anh sẽ mãi mãi ở bên em!" 

 Lúc này, một người già từ trong đám người kia đi ra. Người này có lẽ phải bảy mấy tuổi rồi, nhưng bước chân vẫn vững chãi và nhanh nhẹn. 

 "Chỉ có người chết mới có thể vĩnh viễn ở lại đây!" 

 Trương Phong chậm rãi ngẩng đầu, đột nhiên hai mắt sáng bừng lên. Trong mắt hắn hiện ra một tia sáng màu vàng: "Vậy sao? Vậy hoy đi nha!" 

 Vụt! 

 Âm khí xung quanh đột nhiên tan đi, người già kia cũng lập tức thay đổi nét mặt, cầm cây gậy lao về phía Trương Phong. 

 "Thái thượng Đài tinh, không ngừng biến đổi, trừ gian diệt tà, Đạo khí trường tồn. Mau mau nghe lệnh, phá sát lệnh!", Trương Phong nhảy lên, từ trong tay bắn ra một tia sáng màu vàng. 

 Tám người kia cùng lao tới, ai nấy đều tung ra những đòn chí mạng. 

 Hai bên giao đấu kịch liệt đến mấy chục hiệp. 

 "Hữu vệ lục đinh, trước có Hoàng thần, trái có Lục giáp. Mau mau nghe lệnh, phong hỏa lệnh!" 

 Đoàng! 

 Đột nhiên xung quanh bị đốt cháy. 

 Đằng sau có một luồng gió thổi đến, cụ già kia nhảy lên một cái, cây gậy từ trên cao giáng xuống đất. 

 Trương Phong không hề di chuyển mà lao về phía chính diện, đưa tay ra vồ lấy cô gái trẻ trong số tám người kia. 

 Trương Phong một tay khóa chặt cổ cô gái, những người xung quanh bỗng chốc biến mất. 

 "Bát diện linh lung, nhất diện bát nhân! Thực ra chỉ có một người mà thôi!", Trương Phong bóp chặt cổ cô gái kia cười lạnh nói. 

 Cô gái này giãy giụa một lúc nhưng không thể nào thoát khỏi tay Trương Phong. Sau cùng cô ta cũng không giãy giụa nữa mà nhếch miệng cười nói: "Thú vị, tại sao cậu lại phát hiện ra? Đã lâu lắm rồi mới có người phát hiện ra bí mật của Bát Linh Lung này". 

 "Hả? Thế thì hoặc là do họ quá ngu ngốc, hoặc là kungfu quá non! Nhưng đối với tôi đây mà nói đây chỉ là chuyện nhỏ. Có biết tại sao tôi lại dành hẳn ba tiếng ở ải số một không? Là bởi vì ông già ở đó cứ bắt tôi ở lại dạy ông ta đánh cờ. Điều kiện ban đầu là nếu tôi đánh thắng ông ta một ván thì sẽ cho tôi qua ải. Thế nhưng ông ta chơi cờ quá tệ, tôi chỉ cần một phút là đã đánh thắng rồi", Trương Phong hạn hán lời kể lại.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK