Mục lục
Người chồng hờ của nữ tổng giám đốc - Mạc Phong (truyện full - Tác giả: Tư Kiều)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Mới hơn 7 giờ sáng, đúng lúc anh đang ngủ say thì có tiếng gõ cửa. 

 “Nhóc con, mặt trời đã ló dạng rồi, cháu còn chưa dậy à?!”, Thường Vân Sam đứng ngoài cửa cười lớn hét lên: “Cháu còn kém hơn bọn ông ngày xưa nữa. Năm đó, bọn ông cả đêm không nghỉ ngơi mà ngày hôm sau vẫn còn tràn đầy năng lượng đấy nhóc, hay là ông tẩm bổ cho cháu bằng nhung hươu hay cái gì đó nhé?!" 

 Mạc Phong dụi dụi mắt, lấy điện thoại ra kiểm tra thời gian: "Ông à! Sau nhiều ngày mệt mỏi như vậy có thể cho cháu ngủ một giấc ngon không?!" 

 "Ngủ cái gì mà ngủ? Mau đứng dậy chuẩn bị trở về Giang Hải đi! Cháu không nhớ những người phụ nữ khác của mình ở Giang Hải sao?!" 

 "..." 

 Mục Thu Nghi lúc này cũng ngái ngủ ngẩng đầu lên trong vòng tay anh: "Trời sáng rồi sao?! Dậy thôi...  Công ty của em còn có việc..." 

 Cô vén chăn đứng dậy, mới phát hiện Mạc Phong không mặc quần! 

 "Trời!! Mặc quần vào!" 

 Một cú đá văng Mạc Phong xuống giường. 

 “Ai da, phụ nữ là vậy đấy, xuống khỏi giường một cái là hắt hủi người ta mà!”, anh lắc đầu với vẻ mặt đau khổ: “Em còn nhớ những điều hôm qua anh đã nói với em không ?! Đồ phụ nữ xấu xa!" 

 Vù--! 

 Một cái gối bị ném tới, Mục Thu Nghi chỉ vào anh cáu kỉnh nói: "Anh không làm diễn viên quả là đáng tiếc đấy, không chừng nam diễn viên có triển vọng tương lai chính là anh đấy!" 

 "Em không ghen khi thấy anh thân mật với người khác sao?!" 

 "Còn lâu!" 

 "Haizz, lên giường với nhau rồi còn bày đặt ngại nữa!" 

 "Anh...! Vô liêm sỉ!" 

 Sau đó, một chiếc gối khác được ném tới.

 Mặc dù ngày hôm qua mũi tên đã lên dây, nhưng anh chưa làm gì quá mức, anh và Mục Thu Nghi còn khoảng cách của tầng cuối cùng. Đôi khi giữ một chút thần bí sẽ tốt hơn cho cả hai bên. 

 Loay hoay trong phòng một hồi, Mạc Phong và Mục Thu Nghi bước ra khỏi phòng, lúc này mọi người đã thu dọn đồ đạc, tụ tập trong đại sảnh ăn sáng. 

 Khi ăn sáng, Mạc Phong cũng cảnh giác nhìn xung quanh, vì sợ bị ai đó nhắm tới. 

 "Thành phố Yên Nam cách Yến Kinh chưa tới ba trăm kilomét. Khoảng cách ngắn như vậy sẽ không xảy ra chuyện gì chứ?!", Mạc Phong khẽ hỏi sau khi húp một ngụm cháo. 

 Mạc Yến Chi chỉ khẽ lắc đầu: "Về sau con sẽ rõ, nếu bọn họ dám tới thành phố Yên Nam, sẽ không có đường trở về đâu!" 

 Lúc này, một người đàn ông mặc vest, đi giày da bước ra ngoài cửa. 

 Đôi giày sáng bóng. 

 “Ông Hai, phương tiện đã chuẩn bị xong, đây là vé máy bay của mọi người”, người đàn ông mặc vest và đi giày da đi tới chỗ Mạc Yến Chi, cung kính cúi đầu, lễ phép nói. 

 Nhìn thấy người này khách sáo như vậy, Mạc Phong không khỏi nhớ tới Thường Vân Sam từng nói phần lớn thành phố Yên Nam ở đây đều là thế lực của nhà họ Mạc. 

 Không ngờ, đã hơn hai mươi năm trôi qua, dòng họ Mạc, một thời đã biến mất trong lịch sử, vẫn bảo toàn được sức mạnh của mình.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK