Trước khi Mạc Phong ra khỏi nhà, cô ấy giúp anh chỉnh đốn lại trang phục, thu xếp gọn vali, treo sẵn quần áo anh cần mặc ở bên cạnh cửa sổ. Khi Mạc Phong về đến nhà thì đã có cơm ăn, buổi tối còn có thể làm ấm giường cho anh nữa.
Người đàn ông nào lấy được người vợ như vậy thì đúng là có phúc!
Nhưng hai người đã chung nhà bao lâu nay mà Mạc Phong không nỡ đụng tới cô là bởi anh nghĩ cô gái tốt như An Nhiên sống cuộc sống lang bạt, không ổn định cùng anh thì quả là vô cùng thiệt thòi.
Anh không làm gì cô là bởi anh hy vọng cô ấy tìm được một người đàn ông giỏi giang hơn mình, được sống một cuộc sống bình ổn, hạnh phúc.
Cô ấy xứng đáng có được cuộc sống tốt hơn. Nếu như có người khác tốt hơn xuất hiện, Mạc Phong chắc chắn sẽ buông tay để cô ấy đi. Sao anh có thể ngăn cản cô ấy đến với một người tốt hơn mình cơ chứ?
Mạc Phong khẽ đưa tay vuốt ve gương mặt trắng mịn của An Nhiên, thương xót nói: "Em vất vả rồi".
Trước giờ, An Nhiên không ồn ào để chứng minh sự có mặt của mình mà chỉ làm mọi việc một cách âm thầm. Mặc dù cô ấy không giỏi giang được như Thương Hồng nên không có được hào quang như Thương Hồng, thế nhưng cô ấy đã chăm sóc Mạc Phong từng ly từng tý vô cùng chu đáo.
Mạc Phong không phải kẻ ngốc, ai thực lòng tốt với mình anh đều biết. Mạc Phong là kiểu người thích người khác ngọt ngào với mình, cho nên chỉ cần ai tốt với anh, anh sẽ đền đáp gấp mấy lần.
Có lẽ tính cách này được hình thành từ những trải nghiệm lúc nhỏ, cho nên anh đặc biệt rất trân trọng những người đối xử tốt với anh từ khi anh còn nhỏ. Có điều, rất nhiều người trong số đó giờ đã không còn, nhưng mỗi dịp lễ Tết giỗ chạp Mạc Phong đều sẽ tới thăm họ.
An Nhiên bình thường rất kiên cường nhưng nghe anh nói vậy thì mắt ngân ngấn nước.
Cô lắc đầu, nói rất nhỏ như thể những lời đó được thốt ra từ kẽ răng vậy: "Không sao, chỉ cần được ở bên cạnh anh là được rồi!"
Nhìn An Nhiên như vậy, Mạc Phong thực sự rất muốn ôm cô vào lòng. Mặc dù gần đây anh quá bận nên không quan tâm đến cô được nhiều, nhưng trong lòng anh chưa bao giờ quên cô đã hy sinh vì anh như thế nào.
Cô gái này tính cách dịu dàng mềm mỏng, vậy mà lại kiên cường âm thầm hy sinh vì Mạc Phong không mong báo đáp. Có thể cô sẽ chẳng nhận được gì nhưng cô vẫn không hề từ bỏ. Có thể nói, An Nhiên là mẫu phụ nữ có đức hy sinh cao cả điển hình.
Mạc Phong đột nhiên như thể nhớ ra điều gì, vội vã vỗ vỗ đầu nói: "Nếu em ở đây thì ai đang ở trong bếp vậy?"
Xoảng!
Lúc này trong phòng bếp vọng ra một tiếng động lớn, như tiếng bát đũa rơi vỡ vậy.
Mạc Phong vội vã chạy như bay vào mở cửa nhà bếp xem có chuyện gì thì thấy Mục Thu Nghi tóc tai dựng đứng cả lên.
Còn chiếc lò vi sóng bên cạnh thì đang tự hoạt động, lại còn bốc khói!
"Đừng đổ nước vào!", Mạc Phong kinh hãi hô lên.
Nhưng đã muộn rồi, Mục Thu Nghi đã cầm một chậu nước đổ vào lò vi sóng.