Mục lục
Người chồng hờ của nữ tổng giám đốc - Mạc Phong (truyện full - Tác giả: Tư Kiều)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Giống như việc đặt một cô gái mới tốt nghiệp và một cô gái đã đi làm đứng cạnh nhau. Nếu cả hai người không nói chuyện thì chỉ cần nhìn vào khí chất thôi là cũng có thể nhận ra được. 

 “Em sẽ không gây rắc rối cho anh đâu!", Tiếu Nhã gạt tay Mạc Phong với vẻ quật cường.  

 Lúc này, đôi mắt cô bé chuyển sang màu trắng. Giống như lần đầu anh gặp cô, đến ngay cả đồng tử cũng biến thành màu trắng luôn.  

 Gã da đen đứng đối diện cô bé lập tức im lặng, biểu cảm đơ ra và bật cười ngây dại.  

 Tiếu Nhã lầm bầm thứ gì đó như kinh Phật: “Ông có đau khổ không?” 

 “Đau khổ…có đau khổ! Vợ tôi đi theo người khác. Bố mẹ đã chết, em gái cũng bị người khác chiếm hữu…” 

 “Ông có muốn kết thúc mọi chuyện không? Như vậy sẽ không còn cảm thấy đau khổ nữa!” 

 “Muốn! Tôi rất muốn!” 

 “Đặt dao lên cổ, dùng lực cắt một đường vào động mạch là ông có thể được giải thoát rồi. Sẽ không còn cảm thấy tự trách và dằn vặt nữa".  

 “…” 

 Quả nhiên, sau khi nghe Tiếu Nhã nói như vậy thì gã da đen kề dao lên cổ mình.  

 “Poppy, bỏ con dao xuống!”, William cảm thấy có gì đó không ổn: “Cô gái này biết dùng thuật Huyễn thuật! Đừng nhìn vào mắt cô ta!” 

 Ở châu Âu cũng có người dùng thuật thôi miên giống như vậy. Tên ma thuật sư trước đó cũng biết thuật này nên chẳng có gì là lạ.  

 Thậm chí trong thần thoại Hi Lạp cũng từng có ghi chép. Có một chủng tộc nửa người nửa rắn, phần trên giống con người với diện mạo vô cùng xinh đẹp. Phần dưới thì giống rắn. Đó cũng là câu chuyện được lưu truyền về Medusa.  

 Chỉ cần nhìn thẳng vào mắt những người này là sẽ bị hóa đá! Đương nhiên, trong thực tế không tồn tại chuyện đó, ít nhất thì những chuyện li kỳ như vậy chỉ xuất hiện trong thần thoại mà thôi.  

 Huyễn thật giống như thuật thôi miên, có thể khống chế được não của người khác và khiến người đó rơi vào ảo giác.  

 William lao tới cướp con dao trong tay gã da đen. Nếu như không ngăn lại thì hắn sẽ tự cứa cổ mình thật sự. 

 “Giết hắn đi! Giết chết kẻ đang ngăn cản ông tới thiên đường đi!”, đôi mắt Tiếu Nhã chỉ còn toàn màu trắng, miệng vẫn đọc lầm bầm.  

 Gã da đen chĩa con dao về phía William. Hai người vật lộn, Tiếu Nhã lại nhìn vào mắt những kẻ khác. Trước đó nghe William nói vậy nên bọn chúng không dám nhìn thẳng vào mắt cô bé nữa.  

 Dù cô bé có xinh đẹp thì cũng không dám nhìn.  

 “Poppy, mày điên rồi à? Nếu mày còn tiếp tục như vậy thì tao sẽ không khách sáo nữa đâu!”, William dùng tay không đỡ đường dao và gầm lên.

William bị gã da đen đánh lùi lại liên tiếp. Không phải hắn không đỡ được mà là không muốn mất đi một chiến hữu lúc này.  

 Poppy có thể nói là người thuộc tầng trung trong số mười hai vị thần của châu Âu. Người như vậy dù đặt ở vị trí nào cũng nổi bật.  

 Những kẻ có thể gia nhập tổ chức Tà Linh và được xếp vào hàng ngũ cao thì đều là những cao thủ đẳng cấp ngoài đời. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK