Dường như cảm nhận được có người đang nhìn trộm mình, trưởng lão Linh quay đầu trầm giọng nói: "Trại chủ Xích, quản chặt con mắt của ông vào! Đưa người của ông rời khỏi đây ngay! Còn dám nhìn trộm thì cẩn thận tôi móc mắt ông ra đấy! Tôi nói được làm được!"
Xích Ly nghe xong sợ hãi cụp vội mắt xuống. Lời trưởng lão Linh nói như chém đinh chặt sắt, hoàn toàn không hề nhân nhượng. Nếu đắc tội với vị trưởng lão này thì chỉ có đường chết.
Theo lời của trưởng lão Linh thì nhân nhượng với kẻ thù chính là tàn nhẫn với chính bản thân mình. Cho nên ở Nam Khương không ai dám chọc vào trưởng lão Linh, cộng thêm địa vị của cô trong hội trưởng lão, đừng nói là người thường, các vị trưởng lão khác cũng không dám mạo phạm.
Không phải cứ ai cao tuổi là được vào hội trưởng lão mà còn phải xem năng lực của người đó thế nào. Hoặc là trưởng lão tiền nhiệm qua đời, một người kế nhiệm có năng lực được chọn lên thay.
Chiếc tẩu trong tay trưởng lão Linh không phải là chiếc tẩu thông thường mà là thứ vũ khí vô cùng lợi hại. Trưởng lão Linh có một tuyệt kỹ gọi là Vụ Lí Thám Hoa. Từ chiếc tẩu kia có thể thổi ra một loại khói mê màu tím, người hít phải thứ khói này sẽ quay ra tự chém giết lẫn nhau!
Ngoài ra trưởng lão Linh còn có trận pháp Bát Linh Lung, một người có thể biến thành tám. Hơn nữa, mỗi ảo ảnh trong số đó đều có thể gây ra sát thương thật. Trương Phong qua được ải cũng là do biết được bí mật của Bát Linh Lung, thêm việc trưởng lão Linh cũng không có ý định giết hắn.
Nếu trưởng lão Linh thực sự muốn giết thì Trương Phong chưa chắc đã ra được bên ngoài! Mục đích của việc vượt tháp chỉ là để thử tài. Trưởng lão Linh khổ luyện trận pháp Bát Linh Lung bao nhiêu năm trời, nay lại có kẻ nhanh chóng hóa giải được. Trong hoàn cảnh này mà còn ra tay giết người thì khác nào ghen tức, chột dạ nên cố tình ám hại người ta?
Xích Ly sau khi cụp mắt xuống, hừ lạnh một tiếng đáp: "Hừ! Trưởng lão Linh, mấy người này dù gì cũng là người ngoài, cô không cần phải qua lại thân mật với bọn chúng như vậy. Lẽ nào hai bên đang thương lượng chuyện bí mật không muốn cho người khác biết?"
"Ha ha, người ngoài thì đã sao? Ít ra còn hơn loại người tâm cơ khó dò như ông. Một khi tôi còn ở trong hội trưởng lão thì ông đừng hòng làm càn!", trưởng lão Linh từng lời nói ra đều vô cùng sắc bén, vạch rõ ranh giới với Xích Ly.
Có điều, Xích Ly vẫn cợt nhả như cũ, đáp: "Có một mình cô thì làm được gì? Tôi có trưởng lão Thạch, trưởng lão Tô đều sẽ nghe lệnh của tôi!"
"Ông...!"
Hiện tại, trong nội bộ Nam Khương đã có một bộ phận lớn ủng hộ Xích Ly, chỉ còn một bộ phận nhỏ ủng hộ thiếu tư mệnh và đại tư mệnh.
Xích Ly muốn xây dựng nên xã hội nam quyền, có nghĩa là tất cả những chức vụ do nữ giới đảm nhận trước đây sẽ bị phế bỏ. Vai trò của Xích Ly sẽ sánh ngang với hoàng đế, Hiện giờ cục diện đã tương đối ổn định, nếu còn làm loạn thêm thì chỉ có cấp dưới bị ảnh hưởng.
Hơn nữa, dã tâm của Xích Ly không chỉ dừng lại ở việc thôn tính mười tám trại Nam Khương, thống lĩnh mấy trăm nghìn người Nam Khương, Ông ta muốn chiếm lấy toàn bộ Nam Khương, thậm chí nếu có thể thì còn xâm lấn cả đất Trung Nguyên.
Nếu như vậy thì không chỉ có mấy người Khương Na không cho phép ông ta làm càn mà đến cả Mạc Phong cũng tuyệt đối không cho phép ông ta làm việc đảo lộn trật tự trị an xã hội như vậy.