Mục lục
Người chồng hờ của nữ tổng giám đốc - Mạc Phong (truyện full - Tác giả: Tư Kiều)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Mọi người đội nắng đứng bên ngoài đã lâu mà vẫn chưa thấy có động tĩnh gì bên trong tòa tháp. 

 “Anh Mạc, anh nói xem có chuyện gì xảy ra với chị dâu không?”, Trương Phong hỏi với vẻ nghi ngờ.  

 “Cậu hỏi tôi á? Tôi làm sao biết được!”, Mạc Phong tức giận trừng mắt.  

 Mấy người Khương Na cũng đã đợi bên ngoài khá lâu và cũng cảm thấy sốt ruột. Vì đây đã là tòa tháp cuối cùng cần vượt qua rồi. Sau khi kết thúc, Mạc Phong sẽ cầm lệnh bài Nam Khương yêu cầu nội bộ lập tức khôi phục bình thường, những vị trí bị bãi nhiệm trước đây cũng được thiết lập lại. Chỉ cần như vậy thì mọi chuyện sẽ dễ giải quyết hơn nhiều.  

 Chỉ cần Mạc Phong lấy được lệnh bài Nam Khương thì về cơ bản cục diện đã được kiểm soát. Nếu như Xích Ly còn cứng đầu thì tức là đã làm trái lời dạy của tổ tiên.  

 Như vậy thì Khương Na và cả Diệm Phi, trưởng lão Linh cùng những người ủng hộ bọn họ sẽ trở thành hàng phòng vệ chính đáng.  

 Thực ra tác dụng của lệnh bài là để vị trí có lý của Xích Ly trở nên vô lý. 

 Mấy trăm nghìn người Nam Khương cũng không phải kẻ ngốc.  

 Nếu là chiến tranh vô duyên vô cớ thì họ sẽ không bao giờ làm thay cho Xích Ly, hơn nữa con người ông ta vốn không được lòng người khác.  

 Hơn nữa bản tính ông ta mê gái, cuồng điên tới cực độ, động tý là giết người, sống cuộc sống kiểu đế vương trong trại Đông Bảo vậy mà còn không biết đủ.  

 Lòng tham con người thật đáng sợ. 

 Những gì mà mấy người Diệm Phi, Khương Na hiện tại có thể làm chính là giành lại một lý do ra tay hợp lý.   

 Đến khi đó dù có phải đánh nhau thì cũng được coi là chính nghĩa.  

 Khương Na bước lên khẽ vỗ vai Mạc Phong: “Không sao đâu, đừng lo lắng quá, đã vượt qua bao nhiêu cửa ải rồi, giờ có gì phải sợ chứ?” 

 “Tôi không lo cho Thương Hồng mà là lo trưởng lão Tôn của các cô bị ép cho tới mức phát điên thôi!”, Mạc Phong khoanh tay cười xấu xa.  

 Bên trong tòa tháp Trí.  

 Hai người đấu trí tới mức đau con mắt bên phải, đỏ con mắt bên trái mà vẫn không ai chịu nhường ai.  

 “Hầy! Lão phu xuất đạo bao năm qua chưa từng gặp phải đối thủ bao giờ, cô là người duy nhất không chịu thua khi mà tôi đã xuất ra bao nhiêu chiêu như vậy đấy!”, trưởng lão Tôn thở dài.  

 Thương Hồng cũng quay người cười thản nhiên: “Vậy tiền bối thua bao giờ chưa?” 

 “Chưa từng!” 

 “Vậy thì lần này chắc là ông thua rồi!” 

 “…” 

 Đôi mắt đục ngầu của trưởng lão Tôn như bừng sáng. Ông đánh một chưởng vào bức tường đá. Tiếng xích sắt được kéo căng từ bốn phía vang lên.  

 Từ trong tường lộ ra bảy vòi nước làm bằng đầu rồng bằng đá. Bốn hòn đá bỗng rơi xuống chặn mất cửa sổ thông ra bên ngoài.  

 “Đây là cơ hội cuối cùng của cô, nếu đọc được tất cả các số phần thập phân của số pi thì coi như cô thắng!”, trưởng lão Tôn nhảy lên một trụ đá và mỉm cười.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK