Mục lục
Người chồng hờ của nữ tổng giám đốc - Mạc Phong (truyện full - Tác giả: Tư Kiều)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Tập đoàn Kim Tư Nhã, Giang Hải, phòng bảo vệ. 

 Giải quyết xong chuyện gia đình, Mạc Phong lái xe đến công ty, khoảng thời gian này quá bận rộn, bận tối mắt tối mũi. 

 Đẩy cửa bước vào, một đám người đang xúm lại xem phim con heo nhưng lại bật tiếng rõ to. 

 “Ai vậy, không biết gõ cửa à!”, một tên đầu húi cua quay đầu tức giận nói, nhưng vừa nhìn thấy Mạc Phong, liền hoảng sợ nói: “Anh Mạc…” 

 Anh vội vàng làm động tác im lặng, đề nghị tên thanh niên không phát ra tiếng. 

 Giang Tiểu Hải khi nhìn thấy cảnh này cũng cười trộm, cúi đầu mím miệng nghịch máy tính. 

 Anh chàng Vương Bưu vừa xem phim con heo vừa đeo tai nghe, bật max volume nên không nghe thấy tiếng bước chân. 

 Những người khác trong phòng bảo vệ quay lại nhìn thấy Mạc Phong đều suýt nữa thì kêu lên, nhưng họ đều bị anh bắt im lặng rồi trở về vị trí của mình. 

 “Ồ, là bom tấn Âu Mỹ, cô gái này cũng được phết nhỉ!”, Mạc Phong đứng phía sau khoanh tay cười toe toét. 

 Đang tập trung xem, Vương Bưu không hề hay biết: "Đương nhiên rồi, vừa mới tải lên trang web đấy!" 

 Nhưng sau khi nói xong, mặt Vương Bưu đông cứng lại, bởi vì lúc ngẩng đầu, nhìn thấy trên ly nước của mình một bóng dáng quen thuộc, gã sợ tới mức nhảy dựng lên: "Mạc ... Anh Mạc!" 

 Lần xuất hiện đột ngột sau lưng này của anh khiến gã toát mồ hôi lạnh. 

 "Đại đội trưởng Vương mấy ngày nay nhàn nhã thế nhỉ, sáng sớm đã lôi kéo mọi người xem phim heo. Xem ra mấy ngày nay anh đi vắng chú cũng không nhớ anh!", anh nhướn mày, trên môi nở nụ cười quỷ quái. 

 Anh vừa cười đã khiến cho người ta toát cả mồ hôi lạnh.

“Anh Mạc, có chuyện gì anh cứ nói thẳng đi, em nhìn phát sốt lên mất”, khóe miệng Vương Bưu khẽ nhếch, cười khổ nói. 

 Anh khoanh tay, sắc mặt trùng xuống: "Tất cả mọi người lập tức xuống sân phía dưới chạy ba vòng!" 

 Mọi người đều chết lặng. 

 "A? Anh Mạc, bỏ qua đi mà, nắng to thế này chạy ba vòng để chết người à?" 

 "Đúng thế, một vòng của chúng ta là hơn bốn trăm mét, ba vòng là hơn một nghìn mét. Đường về nhà của em cũng không xa như vậy đâu". 

 "Lâu lắm rồi em không chạy, anh Mạc tha cho chúng em đi!" 

 "..." 

 Nhưng Mạc Phong vẫn khoanh tay, lạnh lùng nói: "Năm vòng! Người nào bị tụt lại mà không chạy, buổi trưa đừng nghĩ tới chuyện ăn cơm! Tôi nói làm là làm! Tiểu Hải, chú chạy với họ đi!" 

 “Vâng, đội trưởng!”, Giang Tiểu Hải đứng dậy gật đầu. 

 Năm vòng không quá hai km, đối với những người từng đối đầu với chiến đội hàng đầu như bọn họ chỉ là muỗi. 

 Nếu Mạc Phong đích thân chạy, năm mươi vòng còn không thở hổn hển, lúc trước đi lính còn phải vác theo vật nặng nữa kìa, chạy hai cây số không mang theo thứ gì trên người chỉ giống như bữa sáng thôi. 

 Nhưng đối với người bình thường, hai km có khi cũng là một thử thách đấy! Vừa vặn có thể chỉnh đốn lại cái đám người nhàn rỗi sinh nông nổi này!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK