Công ty tại Giang Hải vừa mới đi vào hoạt động mà cô đã nghĩ tới việc thành lập bốn nhi nhánh khác, đúng là suy nghĩ táo bạo.
Đến ngay cả Mạc Phong cũng chưa từng nghĩ tới.
“Nhưng mở thêm bốn công ty một lúc, em có làm nổi không?”, anh hỏi với vẻ nghi ngờ.
Tống Giai Âm cúi đầu khẽ cười:
“Em làm được. Lúc mới thành lập sẽ bận rộn hơn một chút. Sau khi đã sắp xếp ổn thỏa thì sẽ bổ nhiệm người khác quản lý”.
“Vậy được, tạm thời bốn chi nhánh là đủ rồi. Nhiều hơn nữa anh lo em không đủ sức.
“Dạ!”
“…”
Dược liệu tại thôn Thập Lý sinh trưởng cực kỳ tốt. Mỗi một cây thuốc phải lớn gấp đôi của nhà họ Diệp. Hơn nữa dược tính sau khi thử nghiệm cũng rất khá, có thể nói còn tốt hơn cả của nhà họ.
Nhưng anh vẫn lựa chọn hợp tác với Diệp Đông Lâm là vì họ có danh tiếng, có thể giúp anh tạo dựng được những mối quan hệ tốt hơn nữa ở những thành phố khác.
Hiện tại sản lượng dược liệu tại thôn Thập Lý rất lớn. Nếu không bán ra kịp thời gian thì sẽ bị hỏng hết.
Dù Tống Giai Âm không định mở thêm chi nhánh thì anh cũng định tìm người làm vậy.
Nhưng do thời gian gấp gáp quá nên chỉ cần vận hành ổn thỏa công ty hiện tại đã là điều rất tốt rồi.
Khi Mạc Phong quay người đi vào trong bếp thì Tống Giai Âm mở ngăn kéo dưới bàn trà lấy ra một bản hợp đồng.
Trên đó có viết kế hoạch chi nhánh công ty tại thành phố Thương Châu!
Thực ra không phải là bốn chi nhánh mà là năm!
Trước đó Thương Hồng đã nói với cô rằng. Hoàn cảnh hiện tại của Mạc Phong không được tốt lắm.
Bốn bề là địch, chỉ có trở nên mạnh hơn thì mới không phải sợ đối phương. Mạnh ở đây là mạnh cả về thế lực và tài chính.
Nói thẳng ra, hiện tại Mạc Phong đang thiếu rất nhiều tiền. Có tiền đương nhiên sẽ tự tin hơn, và có thể ra tay thẳng thừng với đối thủ khi cạnh tranh mà không cần phải suy xét.
Tư Đồ Yên, Tưởng Minh Xuyên, có ai mà không có giá trị mấy chục tỷ, người ta bỏ ra một lúc mấy tỷ không thành vấn đề.
Ngược lại Mạc Phong, bước ra khỏi cửa, ngoài bộ mặt có chút thần thái ra thì đúng là sức yếu lực mỏng.
May mà ở bên Yến Kinh cũng đang bất ổn, nếu không, bọn họ mà liên minh lại thì làm gì còn tồn tại cái gọi là vua Giang Hải.
Tám gia tộc lớn của Yến Kinh có một Hiệp hội thương mại liên minh. Hơn hai mươi năm trước hiệp hội này còn có tác dụng nhưng sau này thì xem như lập cho có.
Cả tám gia tộc đều muốn là đại ca, ai mà chỉ đạo được ai?
Vì vậy hiệp hội này giờ bỏ không.
Cho dù hiện tại có những người kiêng dè sự lớn mạnh của Mạc Phong nhưng bảo họ hồi phục lại Hiệp hội này cũng là điều không thể.
Tất cả các gia tộc đang hết sức thận trọng, bảo toàn thực lực của mình.
Cùng lúc này, tại một câu lạc bộ cao cấp tại thành phố Yến Kinh.
Bảy tám người đàn ông trung niên ăn mặc sang trọng ngồi thành hai dãy, mỗi bên bốn người.
Tám người này chính là tám gia tộc nắm giữ nguồn tài nguyên của toàn bộ đất nước.
Yến Kinh giống như một hình bát giác lớn nơi tập hợp cả tám nhà.
“Ông Đinh! Ông nói xem, giờ phải xử lý thằng nhóc đó như thế nào!”,
một người đàn ông trung niên ngậm xì gà đập bàn với vẻ tức tối.
Người đàn ông ngồi đối diện khẽ đẩy gọng kính mỉm cười:
“Hỏi tôi? Tôi làm sao biết được, nhà họ Mạc giờ cũng chỉ còn mỗi cậu ta, thực ra cũng chẳng có sức uy hiếp gì lớn lắm, hay là thôi bỏ đi, hà tất phải diệt cỏ tận gốc chứ?”
“…”
Tất cả đều là người thông minh, vào giờ phút này, chẳng ai chịu hi sinh thực lực của mình để đi đối phó với một thằng nhóc cỏn con như thế.
Truyện đã được up full nhóm thu phí rồi các bạn nhé. Tham gia Facebook Group rồi inbox cho admin để đọc sớm nhất nhé !!!.