Hiển nhiên là cô ấy lại hiểu lầm ý của Mạc Phong, hiểu sâu không có nghĩa như vậy, mà là nói đến sự tận tình, cẩn thận khi khám bệnh bằng phương pháp Đông y thông qua việc quan sát!
Mặc dù nhiều bệnh chưa được phát hiện ra nhưng có thể biểu hiện ở một bộ phận nào đó trên cơ thể con người, tựa như có vấn đề về gan sẽ biểu hiển ở móng tay, móng tay mỏng, mềm, dễ gãy, khô và xỉn màu cho thấy gan bị rối loạn chức năng.
Nếu có vấn đề về tim, phần lớn biểu hiện trên mặt như khóe miệng xuất hiện màu tím, chứng tỏ mạch máu tim rất hay bị tắc nghẽn, dễ bị đột tử.
Lá lách thì càng rõ ràng hơn, nếu bây giờ đột nhiên bị phù một cách không thể giải thích được thì có nghĩa là lá lách có vấn đề.
Tóm lại, có rất nhiều nguyên nhân có thể phòng tránh được thông qua việc quan sát cơ thể biến đổi như thế nào!
Sau khi mặc quần áo vào, khuôn mặt xinh đẹp của Khương Na đã ửng hồng đến tận tai, thậm chí còn có chút xấu hổ nhìn Mạc Phong, chưa kể là bị người khác nhìn mình khoả thân như vậy, ngoại trừ việc anh có thể điềm nhiên vào trong đền Mê Hồn như hôm nay thì đã từ rấy lâu không có người đàn ông nào tới đây cả, kể cả khi có thì họ vẫn chỉ ở dưới tầng một, chưa bao giờ lên tầng hai.
Đừng nói là chưa trải qua chuyện nam nữ, cho dù chưa từng yêu thì việc đỏ mặt cũng là hết sức bình thường.
Mặc quần áo xong, Khương Na xoay người nhẹ giọng nói: "Anh tìm được linh chi Lửa xong sẽ rời đi sao?"
“Đúng vậy, tôi còn phải về bên Giang Hải để lo liệu mọi việc, không còn thời gian nữa, tôi phải nhanh chóng lấy được linh chi Lửa rồi trở về!”, Mạc Phong gật đầu trả lời.
Anh rời khỏi Giang Hải đã mười ngày trời, không biết bên đó thế nào rồi, trước kia có Thương Hồng thay anh quản lý, hiện tại toàn bộ Giang Hải đều phụ thuộc vào Nhược Hi và Ngũ Âm Lục Luật.
Nói thật, trong lòng anh vẫn không hoàn toàn tin tưởng vào Ngũ Âm Lục Luật, tuy mẹ ruột anh để lại cho anh con át chủ bài này, nhưng nếu bố anh có thể cho người của ông ấy trà trộn vào các gia tộc khác thì tại sao các gia tộc khác lại không trà trộn được vào phe anh chứ?
Đây là cuộc đấu tranh kéo dài hai mươi năm, đã trải qua hai thế hệ, Mạc Phong cũng không muốn sau này con cái của mình cũng bị dính líu tới những chuyện này.
Lúc trước khi ở Yến Kinh anh đã vả vào mặt những gia tộc lớn một cái thật mạnh, cũng không biết liệu họ có nhân cơ hội anh không ở Giang Hải mà tấn công ngược lại không.
"Đi theo tôi! Gọi cả bọn họ đi cùng, chúng ta đi đến động Huyền Nhai!", giọng điệu của Khương Na lạnh lùng nhưng lại xen chút dịu dàng, thậm chí còn có chút ngượng ngùng.
Anh không khỏi kinh ngạc hỏi: "Tới động Huyền Nhai á?"
Trước đó Khương Na nói rằng có một nơi tồn tại số lượng lớn linh chi Lửa, chẳng lẽ là ở động Huyền Nhai phía sau núi mà bọn họ vẫn nói sao?
...
Trời sẩm tối.
Mạc Phong dẫn mấy người Trương Phong đến phía sau núi, ngọn núi này dốc thẳng gần chín mươi độ, xung quanh là những ngọn núi nhấp nhô bao phủ khắp nơi, bất kể là ngày hay đêm đầy giăng đầy sương mù.
Ngoài động Huyền Nhai này thì ngọn núi còn có một con thác lớn đổ xuống, bề ngang thác phải hơn sáu chục mét.
Nhưng Mạc Phong nhìn quanh lại không thấy hang động nào cả.