Mục lục
Người chồng hờ của nữ tổng giám đốc - Mạc Phong (truyện full - Tác giả: Tư Kiều)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lúc này trong đỉnh tháp Trí. 

 Thương Hồng chậm rãi đi lên nhưng chỉ có một ông cụ ngồi trên ghế đang gục đầu ngủ gật.  

 “Xin hỏi…ông là người canh giữ tầng thứ bảy à?” 

 Ông cụ lặng lẽ gật đầu: “Ha ha, đã bao năm trôi qua, cuối cùng cũng nhìn thấy một cô gái rồi! Cô có thể vào được đến đây chứng tỏ là đủ thông minh đấy. Nhưng trước mặt tôi thì không đâu! Hay là thế này, bái tôi làm thầy tôi sẽ biến cô thành người thông minh nhất trên thế gian này! Thế nào?” 

 “Ấy…chuyện đó chắc là thôi, người giỏi ắt có người giỏi hơn, chẳng ai có thể nói mình là người thông minh nhất thế gian này, dù là Einstein, Edison hay Stephen Hawking, và cả rất nhiều tinh anh của Hoa Hạ cũng đều không dám nói mình là người thông minh nhất thiên hạ. Đại não của con người có thể phát triển vô hạn, những gì chúng ta có thể biết bây giờ chỉ mới chiếm mười phần trăm não bộ, vẫn còn nhiều không gian để phát triển lắm. Vậy nên mời ông ra đề, tôi còn đang vội!”, Thương Hồng phất tay khẽ nói.   

 Tạch! 

 Một câu ‘tôi còn đang vội’ khiến ông cụ phải ngẩng đầu. Ông là người canh giữ ở đây và cảm thấy mình đủ thông minh, vậy mà có vẻ không nhận được sự tôn trọng từ cô gái tên Thương Hồng này.  

 “Quy tắc hết sức đơn giản, luân phiên hỏi một đáp một cho tới khi đối phương không thể trả lời được nữa thì thôi. Nếu cả hai đều không trả lời được thì coi như hòa!”, trưởng lão Tôn chống gậy chậm rãi đứng dậy. 

 Thương Hồng đưa tay lên ra dấu OK rồi khẽ cười: “Mời tiền bối ra đề trước!" 

 “Một hôm, kiến, rết (tiếng Hán là wugong) và châu chấu cùng đi làm. Nhưng kiến và châu chấu nhận được lương, chỉ có con rết là không. Tại sao?" 

 Thương Hồng cúi đầu suy nghĩ vài giây rồi lên tiếng: “Vì rết là vô công – tức là không được công nào". (từ 'rết' và từ 'vô công' trong tiếng Hán là cùng âm khác nghĩa) 

 “Đỉnh!” 

 Cô cũng suy nghĩ rồi lên tiếng: “Đặt bình rượu dưới đất một nghìn năm thì sẽ trở thành gì?” 

 “Tửu tinh” ( tinh trong từ 'thành tinh') 

 “Loại hoa quả nào có thị lực kém nhất!” 

 “Mangguo – quả xoài. (Từ 'Mang' trong từ quả xoài đồng âm với từ mù) 

 “…” 

 Vừa hỏi vừa đáp, hai người đã đấu nhau hơn chục hiệp. 

 Nhưng cả hai bên đều bất phân thắng bại. Ban đầu họ còn suy nghĩ nhưng càng về sau thì càng quá đáng hơn, trong vòng ba giây đã đưa ra được ngay đáp án.  

 Thương Hồng cũng phải thừa nhận với ông cụ này dù là câu hỏi liên quan tới Hoa Hạ, nước ngoài hay thậm chí là ngoại ngữ thì ông ta đều trả lời được. Đến ngay cả lịch sử, triết học, toán học cao cấp đều có thể trả lời hết sức trôi chảy.  

 Cô nghi ngờ không biết có phải ông cụ này lén ra ngoài đi học hay không. Mà cho dù có lén ra ngoài đi học thì cũng không thể nào đạt tới trình độ cao siêu như thế này.  

 Đương nhiên Thương Hồng cũng không hề thua kém. Những điều liên quan tới cầm kỳ thi họa, những tác phẩm nổi tiếng và những câu hỏi về kinh doanh đều được cô trả lời trong vòng ba giây. Nếu để người ngoài nhìn thấy cảnh tượng này, quay phát lên mạng thì có khi trong thời gian ngắn sẽ đạt được hàng trăm triệu lượt xem mất.  

 … 

 Đã hai tiếng trôi qua. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK