Mạc Phong kéo ghế cười thản nhiên.
Lúc này, anh nhìn thấy một tập tài liệu trên bàn.
Anh mở ra xem, là kế hoạch thành lập công ty con thứ sáu.
Lần trước lúc anh gặp cô thì công ty thứ năm còn chưa ra đời. Vậy mà mới có mấy ngày, đến cả công ty thứ sáu đã xây dựng xong.
Với tốc độ này, chưa tới một năm thì các công ty con của anh sẽ được trải khắp phía Nam.
Có thể phân bố tại khắp các tỉnh phía Nam như vậy sẽ là một khoản thu nhập không hề nhỏ.
Trong thời gian ngắn mà Tống Giai Âm có thể sắp xếp hoàn chỉnh hệ thống kinh doanh thì chắc chắn cô phải hi sinh rất nhiều cho công việc.
“Em ngủ không đủ đấy hả?”, Mạc Phong thấy mắt cô thâm như gấu trúc bèn hỏi.
Cô khẽ lắc đầu: “Không sao, tối qua em mất ngủ chút thôi. Tầng trên vẫn đang tu sửa, nửa đêm vẫn làm, bên ngoài cũng như đang sửa chữa gì đó nên em không ngủ được!”
“Em vẫn sống ở ngoại ô à? Lần trước không phải bảo em tìm nhà trong thành phố rồi sao?”
“Không sao đâu ạ. Em ở đó cũng tốt. Nhà trong nội thành đắt quá, một căn nhỏ con con mà thuê cũng hơn hai nghìn tệ một tháng!”
“…”
Lần trước Mạc Phong đã nói với Tống Giai Âm rằng lương tăng từ ba nghìn lên ba mươi nghìn. Với mức lương đó, thuê nhà ở đâu trong khu vực Giang Hải này mà chẳng được!
Anh ấn số điện thoại bàn của Tống Giai Âm: “Gọi giám đốc tài chính tới đây!”
“Anh gọi giám đốc tài chính tới làm gì?”
Anh chỉ nhún vai: “Dù sao anh cũng là sếp, kiếm được bao nhiêu anh cũng nên biết đúng không nào!”
“Đúng vậy, tại em bận quá, đúng ra phải in ra cho anh xem rồi”, Tống Giai Âm gật đầu phụ họa theo
Chỉ một lúc sau, một người phụ nữ mặc đồng phục nhân viên màu trắng bước vào từ ngoài cửa.
"Giám đốc Tống cho tìm tôi sao?"
Rõ ràng bọn họ chỉ biết mỗi Tống Giai Âm chứ không biết Mạc Phong.
Nhiều nhất cũng chỉ nghe phong phanh hai người có quan hệ yêu đương, nhưng trong công việc thì chắc chắn phải báo cáo với Tống Giai Âm trước.
"Không phải tôi tìm cô mà là anh ấy tìm! Anh ấy là sếp lớn phía sau của công ty này!", Tống Giai Âm đứng dậy, đi tới chỗ Mạc Phong cười đầy dịu dàng.
Người phụ nữ mặc đồng phục nhân viên gật đầu: "Vâng, sếp Mạc, anh muốn biết thêm thông tin gì ạ?"
"Báo cáo kinh doanh trong mấy tháng vừa rồi đâu?"
Người phụ nữ vội vàng tìm trong tập hồ sơ lấy ra một mẫu đơn, những người làm công việc này đều là những người đã làm việc lâu năm với đầu óc lanh lợi.
Vì vậy lúc mới đến cô ta đã chuẩn bị sẵn sàng, Mạc Phong cầm lấy tờ giấy, hai mắt lập tức trợn tròn: "Trời ơi! Nhiều tiền đến vậy sao?"
Anh không quản lý công ty mới hơn một tháng mà tổng vốn đã lên tới hơn ba trăm triệu triệu tệ! Trong khi vốn đăng ký ban đầu chỉ có mười triệu tệ!
Tống Giai Âm đã giúp anh kiếm được gấp ba mươi lần trong vòng một tháng! Hơn nữa còn chưa tính tiền thu từ các chi nhánh của công ty!
"Công ty còn rất nhiều khoản nợ ngoài chưa thu hồi được. Nếu tính cả nhà đất, tài sản, hàng hóa ở các đại lý trên khắp cả nước thì tổng số vốn lên tới gần năm trăm triệu tệ!", giám đốc tài chính cung kính nói, hai tay cầm tài liệu.
Mạc Phong cầm tập tài liệu, cười dịu dàng: "Lương của cô bao nhiêu?"
"Chưa tính thuế là mười lăm nghìn tệ à?"
Phải thừa nhận rằng mức lương này ở Giang Hải đã được coi là cao, cho dù ở những thành phố kinh tế lớn như thủ đô thì cũng chỉ có các ban lãnh đạo cấp cao của công ty mới có mức lương là mười lăm nghìn tệ trước thuế.
“Cô tốt nghiệp trường đại học nào?”, Mạc Phong mỉm cười, khoanh hai tay trước ngực.
Giám đốc tài chính lập tức toát mồ hôi lạnh, lẽ nào tiền lương không tỷ lệ thuận với địa vị sao?
"Đại học... Tài chính Yến Kinh..., tôi đã làm việc được ba năm và có chứng chỉ kế toán cao cấp!"
Cô ta vội vàng thể hiện hàng loạt điểm mạnh của bản thân, lúc này không phải là lúc nên giữ thái độ khiêm tốn.
Mạc Phong không khỏi khẽ gật đầu khi nghe thấy lời này: "Bằng kế toán CPA nâng cao mà lấy của tôi mười lăm nghìn tệ trước thuế, chuyện này..."
“Sếp, tôi thực sự rất chăm chỉ, anh đừng đuổi việc tôi, sau này tôi không cần tiền làm thêm giờ đâu!”, giám đốc tài chính liên tục xua tay nói.