Hôm nay là ngày sơn trang Kiến Nam chính thức cắt băng khánh thành, toàn bộ Giang Hải, Tây Nam, Tây Bắc, Thục Châu, Du Châu, v.v. cùng các gia tộc lớn sẽ đến nơi đây.
Ai cũng muốn xem cậu chủ nhà họ Mạc trông như thế nào, nhà họ Mạc hồi đó trong mắt bọn họ là một ngưỡng cửa cao không với tới, nhưng bây giờ lại sẵn sàng hợp tác với họ, tuy không nổi tiếng như năm xưa nhưng dù sao thì một con lạc đà gầy vẫn lớn hơn một con ngựa to!
Theo tình hình hiện tại của nhà họ Mạc, nhiều người không khỏi đẩy gia tộc này xuống hạng hai hoặc hạng ba.
Tám gia tộc lớn của Yến Kinh thuộc tầng lớp hàng đầu, nhà họ Bạch, nhà họ Nghiêm đương nhiên nằm trong số đó, phía dưới là nhà họ Diệp, họ Trương, nhà họ Từ, v.v.
Trong ấn tượng của họ, nhà họ Mạc hiện tại chỉ đang thoi thóp mà thôi, miễn cưỡng xếp vào hạng ba.
Về phần tại sao hôm nay vẫn còn nhiều người có mặt ở đây là vì họ muốn tận mắt nhìn xem nhà họ Mạc này có chút hy vọng nào vực dậy được không, rốt cuộc là lời đồn đại rằng đằng sau cậu chủ nhà họ Mạc này còn có hai gốc cây cổ thụ là nhà họ Bạch và nhà họ Diệp giúp đỡ có phải là hay không.
Tất cả mọi người đến Giang Hải tham dự ngày hôm nay đều mang tâm trạng thấp thỏm.
Buổi tối, tại biệt thự Nam Sơm.
Mấy người phụ nữ đều đã ăn mặc trang điểm xong xuôi, nhưng lúc này Mạc Phong vẫn đang lúi húi trong phòng không chịu ra ngoài.
“Vẫn chưa xong sao anh?”, Mục Thu Nghi đứng ở cửa hét lên.
Mạc Phong ở trong phòng bình tĩnh trả lời: "Đợi chút nữa! Sắp xong rồi, bộ quần áo này phiền phức quá đi mất!"
"Lề mà lề mề. Bọn em là phụ nữ mà còn trang điểm xong rồi, anh chỉ việc mặc quần áo thôi mà cũng không xong. Bình thường đàn ông các anh cứ than trách phụ nữ bọn em chậm chạp cơ mà!"
"..."
Két!
Cánh cửa mở ra, mọi người nhìn thấy cảnh tượng này không khỏi hít sâu một hơi.
Chiếc bánh ngọt Tiếu Nhã cầm trên tay bỗng rơi xuống sàn: "Anh trai đẹp quá!"
Anh không giận mà uy, mái tóc dài tao nhã, cùng đôi mắt xanh đen kỳ lạ, dáng người cao lớn vững vàng cùng với đường nét khuôn mặt tinh xảo, hiển nhiên là đẹp trai ngút trời, nếu đi ra ngoài có khi còn thu hút được một lượng lớn người hâm mộ.
Hôm nay, Mạc Phong cố ý xịt keo khô cho mái tóc rối bù của mình, sau đó chải lại gọn gàng, lạnh lùng, đơn độc nhưng khí thế lại bức người, cả cơ thể toát lên sức mạnh kiêu ngạo trời sinh.
Rất nhiều phụ nữ trong phòng đều bị khuôn mặt đẹp trai của người đàn ông trước mặt thu hút, trước đó họ hoàn toàn bị ấn tượng bởi vẻ quyến rũ của anh, nhưng không ngờ anh chàng này lúc ăn mặc nghiêm túc lại như biến thành một người khác.
"Nhìn có đẹp không? Đã lâu không mặc com-lê, cảm giác thật kỳ lạ! Không thoải mái như quần áo bình thường anh hay mặc!", Mạc Phong vừa thở dài vừa nhìn bộ quần áo trên người.
Mấy người phụ nữ gật đầu lia lịa.
Thương Hồng cũng chống tay ở bên cạnh ngắm, nhếch miệng cười tươi: "Bây giờ em đã biết vì sao cô công chúa nhỏ nước Anh lại mê anh đến thần hồn điên đảo như vậy rồi!"
"Nói như vậy khác nào bảo anh dựa vào mặt để kiếm sống? Là khí chất em ạ!", Mạc Phong chỉnh lại cổ áo, đắc ý ngẩng đầu lên.